Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2059

Đừng nói đến chỉ bị một viên đạn nhỏ nhoi bắn trúng vai.

Đối với anh mà nói, căn bản chẳng ảnh hưởng gì cả.

Ngay sau đó, hai mắt Vương Nhất bắn ra hai mũi nhọn: “Nổ súng với vợ con tôi, không ai cứu được anh đâu!”

Vừa dứt lời, một chân Vương Nhất hung tợn đá về phía Lục Kiệu.

Lực chân mạnh mẽ, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều thay đổi sắc mặt.

Nếu ai phải chịu một đạp này, chắc chắn sẽ bị đá chết tươi!

Lục Kiệu cũng sợ hãi, vừa định nổ súng, đột nhiên trên tay truyền đến một cơn đau đớn.

Sau đó đã mất đi cảm giác.

Vương Nhất nắm lấy cảng tay Lục Kiệu, bẻ mạnh.

Rắc rắc.

Gổ tay của anh ta bị bẻ gấy chín mươi độ, còn mơ hồ thấy được cả xương trắng.

MA.”

Hiện trường truyền đến tiếng kêu như giết lợn của Lục Kiệu.

Anh ta ôm lấy cánh tay bị gấy, súng lục xoảng một tiếng rơi xuống đất.

“Kết thúc rồi, nhà họ Lục, đã bị hủy diệt.”

Ngữ khí của Vương Nhất nhàn nhạt, ngay lúc chuẩn bị chấm dứt Lục Kiệu.

Vù vù vù…

Phía sau đột nhiên truyền đến một cơn gió sắc bén, đánh úp sau lưng Vương Nhất.

Vương Nhất căn bản cũng không định trốn, quay đầu đấm một quyền qua.

Bốp!

Bóng dáng kia loảng xoảng lùi lại mấy bước, kinh ngạc nhìn Vương Nhất.

Ánh mắt Vương Nhất hơi run rẩy.

Đó là một vũ khí chiến tranh.

Chăn một chiêu trí mạng cuối cùng của Vương Nhất, không phải ai khác mà chính là vũ khí chiến tranh của tổ chức quỷ quái.

Tất cả bọn họ đều là kết quả sinh ra của những thứ quỷ quái đã trải các loại thí nghiệm, một nửa là máy móc kim loại, một nửa lại là cơ thể sống.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Ánh mắt Vương Nhất lạnh lẽo, nhìn chăm chăm những vũ khí chiến tranh đó: ‘Các người, cũng muốn nhúng tay vào sao?”

Thù với lũ quỷ quái này, anh đương nhiên Sẽ tìm thời gian phù hợp thanh toán, nhưng không phải bây giờ.

Còn Lục Kiệu, đã sợ tới mức không được, run rẩy trốn đến phía sau đám người, vẻ mặt hoảng sợ nhìn vũ khí chiến tranh kia.

“Cứu tôi, cứu tôi…”

Những người nhà họ Lục khác, vẻ mặt cũng đều nghiêm nghị, cảnh giác nhìn Vương Nhất và vũ khí chiến tranh.

Bọn họ rất rõ ràng, vũ khí chiến tranh cũng không phải đứng về phía bọn họ.

Đặc biệt là khi cỗ máy chiến tranh vừa xuất hiện, đã phong tỏa toàn bộ sân vận động, hơn nữa đã băn chết mấy người không tuân thủ quy tắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK