Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1985

Độ chính xác của võ giả cực kỳ lợi hại, cho dù những thứ cách xa ngàn dặm cũng có thể một phát trúng đích.

Nhưng Vương Nhất không chỉ tránh né được khẩu súng trong tay Hồng Giác Hải nhiều lần mà còn tay không hứng đạn.

Quả thực là một điều thần kỳ, chưa từng nghe thấy!

Theo hướng của Diệp thị, Diệp Ân Thi đã sợ hãi đến mức ngồi run rẩy trên ghế, sắc mặt tái nhợt.

Hồng Giác Hải là người thay thế cô ta xuất chiến, nếu như Ẩn chủ truy cứu thì nhất định sẽ tra ra được cô ta.

Đắc tội với một võ giả mạnh mẽ như vậy thật sự là một chuyện vô cùng ngu xuẩn.

Diệp Vô Lệ đứng ở một bên cũng trợn to mắt, không thể tin nổi nhìn Vương Nhất.

Từ trên người này, ông ta cảm nhận được một luồng khí cực kỳ đáng sợ, giống như một con kiến nhỏ xíu đối mặt với con voi khổng lồ, im lặng như ve sầu mùa đông.

Lúc này, cuối cùng Diệp Thúy Như cũng đã bình tĩnh lại.

Khoảnh khắc Hồng Giác Hải rút súng ra vừa rồi, cô ta thật sự lo lắng Vương Nhất sẽ bị băn chết.

Ánh mắt của Lý Khinh Hồng cũng hoảng hốt.

Ngay lúc đó, cô ta đã thật sự nhìn thấy được bóng dáng của Vương Nhất.

“Đừng, đừng tới đây…

Hồng Giác Hải nhìn Vương Nhất với vẻ mặt kinh hãi, cảnh tượng người này tay không hứng đạn vừa rồi đã hoàn toàn là, cho ông †a cảm thấy hoảng sợ.

Ông ta là một cao thủ võ giả, biết rõ phải có nội lực cường đại cỡ nào mới có thể tay không hứng đạn.

Ông ta tự hỏi liệu mình có dám hứng đạn băng tay không hay không.

Ẩn chủ này rốt cuộc có lai lịch thế nào?

Hồng Giác Hải tiếp tục cầm súng chĩa vào Vương Nhất, nhưng Vương Nhất dường như không nhìn thấy, vẫn sải bước đi về phía trước.

Cuối cùng, anh cũng bước đến gần ông ta và nhìn từ trên xuống.

“Bỏ súng xuống đi.”

Vương Nhất lãnh đạm nói: “Đạn của súng lục Cottle bình thường là 11, 43 mm mỗi phát, khoảng cách gần như vậy, nó có thể băn nổ đầu một người chỉ bằng một phát súng, nhưng nó sẽ không tạo ra bất cứ tổn thương nào đối với võ giả.”

“Hơn nữa, súng lục Cottle không có băng đạn dự phòng, chỉ có thể bắn bảy phát đạn. Vừa rồi ông đã bắn hết bảy viên, khẩu súng lục của ông lúc này đã không còn viên đạn nào.”

Sau khi Vương Nhất bình tĩnh nói xong lời kia, cả người Hồng Giác Hải hoảng sợ đến mức run rẩy.

Tại sao Vương Nhất lại hiểu biết nhiều về súng ống đến vậy?

Võ giả có sự kiêu ngạo của riêng họ, đặc biệt là võ giả cường đại, bọn họ sẽ không đụng vào các loại vũ khí như súng ống.

Càng đừng nói là có thể hiểu biết nhiều như vậy.

Nhưng Vương Nhất lại hiểu biết rất nhiều về súng ống, điều đó có nghĩa là trước đây anh nhất định thường xuyên tiếp xúc với chúng.

“Anh… Rốt cuộc anh là ai?”

Hồng Giác Hải hoảng sợ nhìn Vương Nhất, giọng nói trở nên run rẩy.

Vương Nhất cười nói: ‘Không phải tôi đã sớm nói rồi sao? Tôi là Ẩn chủ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK