Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1641

Ông Ông liếc nhìn Vương Nhất, tuy không buông lời mỉa mai, nhưng vẻ mặt rất khinh thường mà hừ khẽ một tiếng.

“Lát nữa cậu đi theo đằng sau tôi, đừng rời khỏi khoảng cách một bước với tôi, nghe hiểu chứ?”

Nhìn ra được, ông ta rất kháng cự đối với việc bảo vệ Vương Nhất.

Trong lời nói tràn ngập ý ra lệnh.

Lục Kiệu đi tới bên cạnh Vương Nhất, cười nói: “Anh Vương, cao thủ cường giả của nhà họ Lục tôi như thế nào?”

Vương Nhất sau đó liếc nhìn ông Phương, nói một câu đơn giản.

“Tạm được.”

“Cái gì?”

Sắc mặt của Lục Kiệu chợt cứng đờ.

Cao thủ của nhà anh ta đã cứu anh một mạng, anh ta còn muốn dựa vào chuyện này tiếp tục kiếm tí lợi ích từ trên người Vương Nhất.

Không ngờ Vương Nhất lại thản nhiên nói, tạm được?

Ông Phương cũng nổi lửa trong lòng, nhưng không nói chuyện.

Nhưng vì câu này của Vương Nhất, ông Phương sẽ không bảo vệ anh nữa!

Lục Kiệu suy nghĩ rồi nói với ông Phương: “Bất luận như nào, ông phải bảo vệ anh Vương thật tốt, đừng để Vương Nhất bị thương!”

Lục Kiệu đã đang ám thị rồi, ông Phương cũng gật đầu.

“Vâng, thiếu gia.”

Lục Kiệu nói xong thì đi ra khỏi biệt thự của nhà họ Hồ.

Nơi này đã biến thành chiến trường, không thích hợp cho cậu chủ cơ thể quý như vàng như anh ta ở đât.

Ông Phương đã hiểu ý của anh ta, chính là phải khiến Vương Nhất bị thương, chảy máu, nói cho anh biết, đây là cái giá không thuận theo nhà họ Lục.

Đương nhiên Vương Nhất không thể chết.

Ông Phương cười lạnh một tiếng, cố ý cách xa Vương Nhất mấy bước.

Vương Nhất cũng không để tâm, nhìn sang Lãnh Nhan: “Bảo vệ đám Hạ gia chủ, Hồ Hoàng Việt, Thắm.

Lãnh Nhan gật đầu, nhìn Bắc Đao.

Nam Bắc Song Đao cùng nhau tới, Lãnh Nhan có hơi tốn sức, nhưng nếu chỉ có một người, Lãnh Nhan có 100% năm chắc đánh trọng thương thậm chí giế t chết người còn lại.

Bắc Đao lúc này cũng không dám nhúc nhích, đối mặt với Lãnh Nhan, ông ta cũng cảm nhận được áp lực to lớn.

Ông ta nhìn sang Nam Đao.

Nam Đao lập tức hiểu ý, lạnh lùng nhìn ông Phương: “Xem ra muốn giết bọn họ thì phải giết ông trước.”

Ông Phương cười lạnh một tiếng: “Vậy cậu thử xem?”

“Không biết sống chết!”

Âm!

Ngay sau đó, Nam Đao lập tức bạo phát, loan đao trong tay giống như lưỡi hái đoạt mạng, giết về phía ông Phương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK