Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1329

Đám người Châu Chí Kiên, Châu Vĩ Dạ nhìn thấy thế, không biết tại sao tất cả mọi người đều có một loại dự cảm đại nạn giáng xuống.

Châu Chí Kiên không nhịn được mà nói: “Mỹ Ngọc, ăn no chưa? Ăn no rồi thì mau đi đi.”

“Đi? Con tại sao phải đi chứ?”

Châu Mỹ Ngọc cười lạnh không ngớt: “Con không những không đi, còn muốn ở lại nhà họ Châu, chúng ta đều là người thân, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, không phải sao?”

“Mẹ kiếp ai có nạn cùng chịu với cô?”

Châu Vĩ Dạ hét lên một tiếng: “Là họa cô gây ra, đừng đổ lên người nhà họ Châu.”

Bụp!

Châu Mỹ Ngọc đập mạnh đôi đũa xuống, tức giận quát một tiếng: “Tiện nhân, nơi này có chỗ cho chị nói hay sao?”

Sau đó lại nhìn sang Châu Chí Kiên: “Ba, 3 tỷ thuê sát thủ, con chỉ bỏ ra 600 triệu, 2.4 tỷ còn lại là các người bỏ ra, ai ở đây cũng có phần, không ai thoát được hết.”

“Nếu con bị bắt, các người cũng khó bảo vệ mình, các người không sợ tôi đi tự thú sao?”

Châu Mỹ Ngọc lạnh lùng nói.

Bỗng chốc không có ai lên tiếng nữa, tất cả mọi người của nhà họ Châu đều có vẻ mặt cực kỳ khó coi.

“Vậy được rồi, Mỹ Ngọc, con muốn cái gì?”

Giọng điệu của Châu Chí Kiên yếu đi một phần.

“Rất đơn giản, làm với con thêm một lần nữa.”

Trong mắt Châu Mỹ Ngọc tràn ngập sự điên cuồng: “Công ty của vợ Vương Nhất, cũng chính là công ty của người phụ nữ Lý Khinh Hồng đó sắp phá sản rồi, người phụ nữ thất thế, không thể có ai giúp cô ta, đây là cơ hội tốt của chúng ta!”

“Trước tiên giết Vương Nhất và Lý Khinh Hồng, rồi tìm cơ hội giết Lý Thiên Dương! Còn con gái của con, không cần lo lắng, nó không dám báo cảnh sát!”

Cả nhà họ Châu im như thóc, chỉ có giọng nói âm trầm đó của Châu Mỹ Ngọc.

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Châu Mỹ Ngọc, bà ta của lúc này, bọn họ vậy mà cảm thấy rất xa lạ.

Đây là một người phụ nữ trong mắt chỉ có thù hận.

Làm sai một chuyện thì sẽ nghĩ ra nhiều chuyện sai trái hơn để che đậy.

Thấy không ai lên tiếng, Châu Mỹ Ngọc lại nói: “Mọi người lẽ nào cảm thấy còn đường lùi à, nói thật cho mọi người, tôi vừa rồi là thoát ra từ trong tay Vương Nhất, không lâu nữa thì phía cảnh sát sẽ tìm tới đây, đến lúc đó tất cả các người sẽ phải ăn cơm tù.”

“Làm hay không làm, chọn đi!”

Châu Mỹ Ngọc lạnh lùng nói.

Những lời này cũng đã động tới Châu Chí Kiên, ông ta nhìn tất cả mọi người, trong mắt là sự quyết tuyệt “Được, làm cùng con lần nữa, giết ba người bọn họ, không thành công thì thành nhân!”

Nói xong thì muốn đẩy cửa ra ngoài.

Cạch!

Tuy nhiên khi đẩy cửa ra, tất cả mọi người đều ngây người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK