Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 53

Phải biết, trước đó là hai mẹ con bọn họ la hét kịch liệt nhất, bây giờ gói thầu đã được nhà họ Lý lấy được, điều này không khác gì tát mạnh một cái vào mặt hai mẹ con bọn họ.

Có đều, điều này không quan trọng nữa.

Lý Thiên Dương mặt mày rạng rỡ, cười sảng khoái: “Tốt, tốt, Tiểu Nhất, ba quả nhiên không nhìn nhầm con.”

Lại nói với Châu Mỹ Ngọc: “Còn không mau đi tìm nhà hàng đặt một bàn, hôm nay là ngày vui của nhà họ Lý, buộc phải chúc mừng.”

“Được, được…”

Châu Mỹ Ngọc cười không tự nhiên, rút điện thoại ra chuẩn bị đặt nhà hàng.

“Con không đi đâu.”

Vương Nhất lại bất thình lình nói: “Con đã bị đuổi khỏi nhà họ Lý rồi, Mộng Đình và dì Mỹ Ngọc đã nói, không cho phép con bước vào cửa lớn của nhà họ Lý nên con đi trước đây.”

Nói xong, anh đi ra khỏi hội trường, khiến cho mặt mày của Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc lập tức thay đổi.

“Vương Nhất, anh/cậu—”

Con ngươi của hai mẹ con sắp trào ra máu, hận không thể ăn thịt anh.

Tên khốn này là cố ý.

Sắc mặt của Lý Thiên Dương đã u ám đến mức có thể vắt ra nước, bỗng nhiên, tát mạnh một cái vào mặt của Lý Mộng Đình.

Bốp!

Rất nhanh, nửa bên mặt của Lý Mộng Đình sưng vù lên, để lại năm dấu tay rõ ràng.

“Cái đồ không làm được lên công trạng gì, chỉ phá hoại là giỏi, con có tư cách gì đuổi Tiểu Nhất đi chứ?”

Không kịp đề phòng bị Vương Nhất tát một cái, Lý Mộng Đình trực tiếp ngây người.

Đợi sau khi cô hồn hoàn, hai mắt đỏ ngầu: “Ba, cô vậy mà đánh con.”

Cô ta không dám tin, người ba từ bé chưa từng đánh cô ta, vậy mà vì một tên phế vật mà đánh cô ta.

“Ông điên rồi, nó là con gái của ông!”

Châu Mỹ Ngọc cũng lo lắng, kéo lấy Lý Thiên Dương, nhưng lại bị hất ra.

“Nó chính là được chiều từ bé đến lớn mới biến thành cái tính tình tồi tệ như hiện nay!”

Lý Thiên Dương ngay cả Châu Mỹ Ngọc cùng mắng: “Bớt nói nhảm, tôi mặc kệ hai người dùng cách gì, quỳ xuống cũng được, dập đầu cũng được, đều phải kêu Tiểu Nhất quay về, nếu không thì đừng trở về nữa.”

Nói xong, cũng mặc kệ hai mẹ con Ẩn Long mà rời khỏi hội trường.

Sắc mặt của hai người lúc đỏ lúc trắng, khó coi cực điểm.

Đặc biệt là Lý Mộng Đình, hôm qua cô ta còn bảo Vương Nhất mãi mãi đừng trở về, bây giờ lại phải chườn cái mặt đi cầu xin anh trở về?

Cô ta không thể mất mặt trước người này!

“Con không đi!” Cô ta ôm chặt nửa bên má còn hơi đau, tức giận nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK