Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1605

“Ra tay.”

Ngay sau đó, tất cả vệ sĩ đồng loạt xông đến, tách Vương Tử Lam và Hồ Vĩnh Như ra.

Vương Tử Lam nhất thời bật khóc lớn.

“Đừng, Tử Lam! Các người mau dừng tay!”

Hồ Vĩnh Như dường như cũng phát điên, tức giận lao về phía Vương Tử Lam.

Chẳng qua vệ sĩ của nhà họ Hồ đã nắm chặt hai tay của cô ta, hơn nữa còn dùng phương thức nhục nhã đè Hồ Vĩnh Như xuống đất.

“Chị! Những tên xấu xa này, không được bắt nạt chị!”

Vương Tử Lam khóc lớn.

Vệ sĩ giao Vương Tử Lam cho Thành Trâm.

Lúc Thành Trâm nhận người, cô ta lập tức nhéo mạnh vào mặt Vương Tử Lam khiến cô bé hét lớn vì đau đớn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Hồ Vĩnh Như đang bị ấn đầu xuống đất cũng phải chảy nước mắt.

Cô ta nhìn về phía Hồ Vĩnh Hiên: “Anh, em cầu xin anh, anh thả con bé ra đi, con bé vẫn còn là một đứa nhỏ thôi!”

Hồ Vĩnh Hiên không dao dộng, phất phất tay: “Dẫn cô chủ xuống nghỉ ngơi!”

“Vâng!”

Hồ Vĩnh Như vùng vẫy kịch liệt, nhưng vẫn không ngăn được thảm kịch xảy ra.

Đến cuối cùng, đôi mắt của cô ta đỏ rực lên, cô ta hét lớn với với Hồ Cương và đám người Hồ Vĩnh Hiên đang đứng ở xa.

“Ba của cô bé là Ẩn chủ Bắc Cảnh, bảo vệ Đại Hạ, nếu như các người đối xử với con gái của anh ấy như vậy thì anh ấy nhất định sẽ không buông tha cho các người đâu!”

Tiếng hét nhỏ dần, Hồ Vĩnh Hiên không thèm để ý, lại nhìn về phía Thành Trâm: “Buổi tiệc thọ của ông nội sắp được tổ chức rồi, cô mau chóng mang tiểu súc sinh này tới nhốt trong phòng tối ở tầng hầm đi.”

“Vâng, cậu Hồ.”

Thành Trâm ôm Vương Tử Lam đi về phía căn hầm của tổ trạch nhà họ Hồ.

Vương Tử Lam khóc rất nhiều.

“Tôi không muốn đến phòng tối, tôi xin lỗi, hãy tha cho tôi đi.”

Thành Trâm tát mạnh vào mặt Vương Tử Lam, Vương Tử Lam lập tức thành thật.

Trong lòng Thành Trâm dâng lên một cảm giác sảng khoái vì đã báo được thù, lạnh lùng cười nói: “Mày không sai, muốn trách thì trách ba mẹ của mày đi, nợ của bọn họ sẽ do mày trả!”

“Ba ơi…”

Vương Tử Lam kêu lên một tiếng nức nở, sau đó bị Thành Trâm mang đến tầng hầm.

Trong đại viện nhà họ Hồ, bữa tiệc linh đình, một mảnh cát tường.

Ở bên kia, xe của Vương Nhất đã đến ngoại thành.

Anh cũng không biết hiện tại nhà họ Hồ đang ở đâu, chỉ có thể gọi điện cho Hồ Vĩnh Như.

Nhưng không ai bắt máy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK