Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1582

Đám người vương tộc Yên Đô dùng một ánh mắt thương hại mà nhìn Vương Nhất.

Rốt cuộc là cái tên này đã chọc phải bao nhiêu người, ngay cả Hiệp hội Võ đạo Giang Thành cũng hận không thể giết anh ngay lập tức.

Vương Nhất nhíu chặt mày: “Tôi và Hiệp hội Võ đạo các người chỉ đánh nhau một lần, sao lại trở mặt?”

“Còn chống chế.”

Trên gương mặt già nua của La Văn đều là lửa giận: “Đứa cháu trai mà tôi tâm đắc nhất đã chết dưới tay cậu.”

Ồ.

Lời này vừa mới nói ra, biểu cảm của ba mẹ Tần Tuấn, Lý Tử Hàm trong nháy mắt trở nên kinh hãi.

Vương Nhất đã giết thành viên của Hiệp hội Võ đạo?

Người có thể gia nhập vào Hiệp hội Võ đạo đều là cao thủ trên vạn người.

Bọn họ cảm thấy may mắn vì mình đã không xảy ra xung đột với Vương Nhất, nếu không thì chết như thế nào còn chưa biết.

Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, Vương Nhất là một người luyện võ thì sao chứ, ai cũng biết là người của hiệp hội võ đạo rất bảo vệ người của mình.

Anh chết chắc rồi.

Trên mặt bọn họ đều mang theo nụ cười lạnh, vì mối thù đã được báo, chờ đợi La Văn ra tay.

Vương Nhất lại cau mày: “Cháu của ông là ai?”

“La Hữu.”

Nghe thấy cái tên này, ánh mắt của Vương Nhất giật giật.

Anh đã nhớ ra là ai.

Mặc dù lúc trước La Hữu không coi ai ra gì, nhưng sau khi bị dạy dỗ thì thái độ rất khiêm tốn, Vương Nhất vẫn khá tán dương.

“Cậu ta chết rồi?”

Vương Nhất vô cùng kinh ngạc, anh khó mà tin được.

“Cậu đừng có giả mù sa mưa!”

La Văn tức tối nhìn Vương Nhất: “Hữu chết rất thê thảm, không chỉ đầu và thân mỗi thứ một nơi, mà đầu còn bị để vào trong bao bố gửi đến Hiệp hội Võ đạo, đây là thị uy.”

Vương Nhất lắc đầu: “Tôi thật sự không giết La Hữu, ngày hôm đó so tài với tôi xong thì cậu ta liền rời khỏi cao ốc Cự Phong.”

La Văn thờ ơ nói: “Cậu không âm thầm phái cao thủ ám sát nó à, nhưng tôi nghe nói rằng bên cạnh cậu có một nữ sát thủ rất thành thạo việc ám sát.”

Ông ta đang nói tới Lãnh Nhan.

Vương Nhất vẫn lắc đầu: “Cô ta cũng sẽ không làm ra chuyện đó, mặc kệ ông có tin hay không, tôi đã nói là tôi không giết La Hữu, người giết La Hữu là một người hoàn toàn khác, bọn họ chỉ đang đổ tội cho tôi thôi.”

“Không phải là cậu thì còn là ai nữa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK