Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 985

Vào lúc này, Ngụy Thương Kiều bất thình lình nhìn sang Vương Nhất.

Khoảnh khắc này, ánh mắt của Vương Nhất hơi rung lên, trong lòng cực kỳ cảnh giác.

Đây là một loại ánh mắt gì?

Lúc đầu nhìn không có gì đặc biệt, nhưng nhìn lần hai lại phát hiện ánh mắt quá bình thản, bình thản tới mức không giống như nhìn một người sống.

Không chỉ nhìn anh như vậy, thỉnh thoảng nhìn sang Lý Khinh Hồng, cũng là loại ánh mắt này.

“Sao vậy?”

Lý Khinh Hồng nghi hoặc hỏi anh.

Vương Nhất lại lắc đầu: “Không có gì.”

Khi nhìn lại Ngụy Thương Kiều, loại sắc lạnh khiến người khác nổi da gà trong mắt bà ta đã không còn, chỉ có ý cười lạnh nhạt.

“Khinh Hồng cũng nói với tôi rồi, cậu là chồng của con bé.”

Ngụy Thương Kiều nhìn Vương Nhất, cười ha ha nói.

“Chào bác gái.”

Vương Nhất gật đầu, làm tốt bổn phận của vãn bối.

“Chào cậu.”

Ngụy Thương Kiều gật đầu đầy ý cười: “Bác trai của cậu sắp trở về rồi, đợi thêm một lúc.”

“Không sao.”

Vương Nhất khẽ mỉm cười đáp lại.

Nếu không phải đã hiểu được sự việc, Vương Nhất tuyệt đối sẽ cảm thấy Ngụy Thương Kiều này là một người phụ nữ ưu nhã rất thân thiện, không có sự kênh kiệu của quý bà giàu có.

Nói chuyện không hợp, anh tưởng rằng đã kết thúc cuộc nói chuyện với Ngụy Thương Kiều, không ngờ bà ta lại ở trước mặt mọi người từ trong ngực rút ra một bao lì xì dày, đưa vào tay Vương Nhất.

“Nhất à, cậu lần đầu tiên tới nhà chúng tôi, đây là một chút tâm ý của tôi, cậu nhận lấy.”

Lời này vừa dứt, tất cả mọi người trong phòng đều quay đầu nhìn Vương Nhất, sự mỉa mai trong mắt không hề che đậy.

Vương Nhất nhìn bao lì xì này mà rơi vào trầm mặc, lì xì rất dày, bên trong đựng một xấp tiền màu đỏ, cộng lại, chắc phải 300 triệu.

Vẻ mặt của Lý Khinh Hồng, Lạc Thanh Thủy lại lập tức trở nên rét lạnh.

“Bà cho ăn mày à?”

Lý Khinh Hồng mặt mày bất thiện chất vấn, ánh mắt nhìn sang Ngụy Thương Kiều, tràn ngập địch ý.

Phòng khách náo nhiệt lập tức trở nên yên lặng như tờ, chỉ có tiếng chất vấn cực kỳ lạnh lẽo đó của Lý Khinh Hồng.

Ánh mắt nhìn sang Vương Nhất của đám người Lý Minh Hổ, Lý Tử Âm, Lý Tinh Sở càng tràn ngập sự châm biếm, ngay cả Tần Hồng Long ở một bên cũng nhếch khóe miệng, cười trào phúng.

Nắm đắm của Lý Khinh Hồng siết chặt, hai mắt gần như bốc hỏa nhìn Ngụy Thương Kiều.

Nhìn bao lì xì này, vẻ mặt Vương Nhất cũng hơi lạnh, rơi vào trầm mặc.

Lì xì 300 triệu tiền mặt, nhìn trông rất thành ý, nhưng tất cả mọi người đều hiểu, đây là sỉ nhục.

Sỉ nhục trần trụi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK