Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1860

‘Vạy tại sao chỉ có mấy người thế này?”

Tân Vũ mỉm cười: “Đó là bởi vì tất cả những người ban đầu chào đón ông Mục đã đến sân bay Thành Tây.”

“Sân bay Thành Tây?”

Nghe vậy, Mục Lang lập tức cau mày: “Tại sao lại đến sân bay Thành Tây? Tôi đã nói rõ là ở sân bay Thành Đông cơ mà.”

Tần Hồng Long ở bên cạnh nghe xong thầm kinh hãi, phải thừa nhận ông nội và anh họ anh ta quá cơ trí.

Sau khi ông nội nói vậy, từ việc không chào đón Mục Lang đã trở thành vấn đề tôn nghiêm.

Ai dám cướp hào quang của Mục Lang?

Tần Vũ cười nói: “Chắc ông Mục cũng không biết, theo hướng sân bay Thành Tây, còn có một nhân vật tai to mặt lớn khác đến Giang Thành, mọi người cùng giới truyền thông đều chạy đến đó.”

“Nhân vật tai to mặt lớn? Còn ai nữa”

Đôi mắt của Mục Lang đột nhiên trở nên u ám.

Tần Vũ chậm rãi nói ra hai chữ.

“Võ Sĩ “Võ Si?’ Nghe vậy, Mục Lang sửng sốt một chút, trong mắt lóe lên một tỉa sắc bén.

“Chính là một trong Thất Si của Nước H, Võ Sỉ, Võ Sơn Hà?

Nụ cười trên mặt Tần Vũ càng rạng rỡ: “Đúng vậy.

“Ngài Võ Si?!”

Bên cạnh, Hồng Giác Hải rất phấn khích, khuôn mặt đầy tôn kính.

Mục Lang ngay lập tức liếc nhẹ ông ta.

Ngay lập tức, Hồng Giác Hải ngừng cười, trên mặt vẫn còn nét gượng gạo.

Nói về một nhân vật tai to mặt lớn khác trước mặt một nhân vật tai to mặt lớn là điều cấm ky.

Nhân vật tai to mặt lớn như Mục Lang đều có thói kiêu ngạo.

Đều muốn được tôn trọng.

Nhưng bây giờ, Mục Lang không cảm thấy được tôn trọng chút nào.

“Cậu ta tới đây làm gì?”

Mục Lang mỉa mai hừ một tiếng, nói với vẻ mặt lạnh lùng.

Tần Vũ lắc đầu: “Không biết, có lẽ là bởi vì Đại hội Bắc Cảnh.”

“Nếu đã tới đây là vì Đại hội Bắc Cảnh, thì phải nhận thức cho rõ bản thân như thế nào, loại người nào không nên đắc tội.”

Mục Lang nói với vẻ mặt bình thản, biểu cảm lạnh lùng.

Ngay lập tức, khuôn mặt của Hồng Giác Hải hơi biến sắc.

Mọi người có thể nghe thấy sự không hài lòng trong giọng điệu của Mục Lang, thậm chí còn có chút ý định lấy lại mặt mũi.

Tân Vũ cười nói tiếp: “Ông Mục, tôi nghe nói người ở biên giới phía Tây rất dũng mạnh, sẽ không bao giờ chịu thiệt thòi, nếu có ai trong Hổ Lang Quân ở biên giới phía Tây bị bắt nạt, toàn bộ Hổ Lang Quân sẽ ra mặt thay người đó.”

Mục Lang mỉm cười gật đầu, ngữ khí tràn đầy kiêu ngạo: “Đúng vậy, đây là tác phong của Hổ Lang quân bọn tôi ở biên giới phía Tây.

“Vậy hẳn là sẽ càng không nén giận nhỉ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK