Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 453

Vẻ mặt người phụ nữ thay đổi thất thường, có lúc thất vọng, sau đó mỉm cười một cách ngang ngược: “Có cơ hội, thay tôi nói với anh ấy một tiếng ‘chúc mừng’.”

Nụ cười kia, bao gồm rất nhiều thứ.

Có sự thất vọng, buồn bã, còn có sự chúc phúc, vui mừng và…hồi ức!

Giống như đổ lọ ngũ vị hương, năm vị lẫn lộn với nhau.

Lý Tuyết Nhi sững sờ, trực giác của người phụ nữ nói cho cô ta biết, mối quan hệ giữa anh rể và người phụ nữ này không đơn giản.

Nhưng, cô ta cũng không hỏi nhiều, không lâu sau, đã đến tòa nhà Quốc Tế.

“Xuống xe.” Người phụ nữ ra lệnh nói.

Lý Tuyết Nhi vẫn còn muốn hỏi cái gì đó, người phụ nữ đột nhiên trừng mắt, đem vấn đề mà Lý Tuyết Nhi muốn hỏi lườm trở về, rất không tình nguyện xuống xe.

Người phụ nữ đạp ga, nghênh ngang rời đi, tiêu sái, bất kham giống như lúc đến.

Vừa đi vào phòng làm việc của chủ tịch, Lý Khinh Hồng đã ôm chặt lấy Lý Tuyết Nhi: “Tuyết Nhi, em không sao chứ?”

“Chị!”

Sống sót sau tai họa, Lý Tuyết Nhi cũng bộc lộ ra tấm chân tình của mình, ôm lấy chị gái.

Không lâu sau, Đương Nhất trở về, nhìn hai chị em đang ôm nhau, trái tim đang treo lơ lửng cuối cùng cũng hạ xuống.

“Anh rể, đợi đã!”

Lý Tuyết Nhi nhanh tay nhanh mắt, gọi Vương Nhất lại: “Em có chuyện muốn hỏi anh!”

Vương Nhất dường như hiểu ra điều gì, ánh mắt né tránh, cố ý né tránh Lý Khinh Hồng.

Lý Khinh Hồng nhìn thấy, ánh mắt mang theo sự nghi hoặc.

Lý Tuyết Nhi cùng với Vương Nhất đi ra khỏi phòng làm việc, khuôn mặt tràn đầy sự nhiều chuyện hỏi: “Anh rể, người phụ nữ kia rốt cuộc là ai của anh?”

Vương Nhất liếc nhìn cô ta, nỏi: “Gặp cô ấy rồi?”

“Đúng vậy, cô ấy thật ngầu…chỉ là có chút không thích nói chuyện.”

Vì vậy, Vương Nhất rơi vào trầm mặc, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không biết đang nghĩ gì.

Rất lâu, anh mới u ám nói: “Cô ấy tên là Khương Nhã My, là chị dâu của tôi.”

Lý Tuyết Nhi lập tức trợn tròn mắt, mồm há thành chữ ‘O’.

“Hứa với tôi, chuyện này không được nói với Khinh Hồng.”

Vương Nhất nhìn Lý Tuyết Nhi một cách rất nghiêm túc, khẽ nói.

“Ồ, được….”

Lý Tuyết Nhi có chút hậm hực lè lưỡi, cũng nghĩ lại mà sợ, may mà không nhắc đến chuyện này trước mặt chị gái, nếu không đã làm hỏng việc rồi.

Đồ ngốc cũng nhìn ra người phụ nữ lạnh lùng, chất lừ kia có ý với anh rể, nhưng lại là chị dâu của anh…

Lúc này, trên mặt Vương Nhất mới hiện lên một nụ cười: “Vậy thì, cô trở về với Khinh Hồng trước đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK