Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 756

Thẩm Tử Kiện mừng rỡ, đời thứ hai nhà họ Thẩm tầm thường, chức vị gia chủ cũng rơi tới người kiệt xuất nhất đời thứ ba, trên người Thẩm Tử Kiện.

Thẩm Thiên Sơn lại nói: “Tử Kiện, Vương Nhất đã ra tay với nhà họ Lương, bất kể ai thắng ai thua, cháu đều nên đến nhà họ Lương một chuyến, ra mặt điều đình.”

“Vâng!”

Thẩm Tử Kiện đáp một tiếng, nhanh chóng rời đi nhà họ Thẩm.

Có người vui có người sầu.

Khác với nhà họ Thẩm vui vẻ phồn thịnh, nhà họ Lương lại ngập tràn hơi thở chết chóc.

Chuyện Vương Nhất và Lý Khinh Hồng tối qua gặp sát thủ cũng truyền vào tai Lương Ý Hành, lúc này anh ta đang thấp thỏm bất an ngồi trên sofa, sắc mặt tái nhợt.

Trong phòng, chỉ có anh ta và Lương Nhật Tân.

“Anh họ, anh chắc chắn lệnh treo thưởng của anh đã bị chặn sao?”

Sắc mặt Lương Nhật Tân ngưng trọng, trầm giọng hỏi.

“Chắc chắn.”

Lương Ý Hành cắn răng nói: “Ngay cả lệnh treo thưởng còn chưa phát ra, đã bị hệ thống tự động chặn rồi, làm sao mời sát thủ đến giết Vương Nhất và Lý Khinh Hồng?”

Mà sự thật lại là đã xuất hiện sát thủ giữa đường chặn lại Vương Nhất và Lý Khinh Hồng, tương đương với Lương Ý Hành đang cõng nồi cho người khác.

Vốn dĩ chuyện này cũng chẳng có gì, dù sao Lương Ý Hành chính là muốn Vương Nhất chết, nhưng sát thủ mời tới lại thực lực không đủ, bị Vương Nhất giết ngược lại, vậy thì rất ngu xuẩn rồi.

Anh ta đã bại lộ dưới ánh mặt trời, lúc nào cũng có thể nhận báo thù điên cuồng của Vương Nhất.

Ầm –

Bỗng nhiên, phía ngoài nhà họ Lương lại truyền tới tiếng vang đinh tai nhức óc, ngay cả mặt đất cũng rung chuyển.

Lương Ý Hành vốn đang tức giận, lúc này càng thêm bạo nộ: “Ầm ĩ chuyện gì!”

“Gia chủ, không hay rồi, Vương Nhất lại quay lại rồi, lần này dẫn theo một người phụ nữ khác, hủy cổng lớn nhà họ Lương rồi!”

Ngoài cửa xông vào một tiểu bối nhà họ Lương, mặt đầy kinh hoảng bối rối, kinh sợ kêu lên.

“Cái gì! Vương Nhất quay lại rồi?”

Vừa nghe thấy lời này, sắc mặt Lương Ý Hành lập tức trở nên tái nhợt, nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới!

Lương Nhật Tân không nói chuyện, khóe miệng cong lên nụ cười lạnh.

Anh ta không tin Vương Nhất nhìn không ra vấn đề bên trong, tuy nhiên, lại vẫn xông tới, chứng minh anh cũng muốn mượn chuyện này khai đao với nhà họ Lương!

Lương Ý Hành và Lương Nhật Tân vội vàng chạy ra ngoài, cảnh tượng trước mắt lại khiến họ ngây người, trái tim xém chút nhảy ra khỏi cuống họng.

Cổng lớn vòng sắt đầu lân sừng sững mười mấy năm của nhà họ Lương lại sụp đổ, bụi đất mù mịt.

Đợi khói bụi tản đi, mơ hồ nhìn thấy hai người kiêu ngạo đứng đó, ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn xung quanh.

Chính là Vương Nhất và Lãnh Nhan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK