Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1629

Sắc mặt Hồ Cương rất khó coi: “Vậy hợp tác giữa chúng ta duy trì lâu như vậy, dự án của các người phải làm sao?”

“Chuyện này ông đừng quan tâm, tôi đã có ứng viên thích hợp.”

Diệp Phú Quý nói ra tên của một công ty: “Do tập đoàn Cự Phong làm.”

Nói xong thì cúp máy.

Hồ Cương ngây ra như khúc gỗ nắm chặt điện thoại, giống như hiểu được cái gì đó, ông ta nhìn chằm chằm Hồ Hoàng Việt.

“Hồ Hoàng Việt, là mày…”

Hồ Hoàng Việt cười hờ hững: “Đương nhiên là tôi, đừng vội, đây chỉ là cái bắt đầu.”

Reng reng reng!

Cuối cùng, tiếng của Hồ Cương gấp gáp vang lên.

Có chuyện của tập đoàn Viễn Dương, khả năng chịu đựng của ông ta rất mạnh.

Không có gì bất ngờ, tất cả sẽ giải trừ hợp đồng với nhà họ Hồ.

Sắc mặt của Hồ Cương vô cùng tái nhợt, cả người lảo đảo.

Nghe thấy tin tức, đám người Hồ Vĩnh Hiên cũng có vẻ mặt khó coi, hận không thể ăn tươi nuốt sống Hồ Hoàng Việt.

“Hồ Hoàng Việt, nhà họ Hồ tốt xấu gì cũng là nơi nuôi mày lớn, mày muốn động vào căn cơ của nhà họ Hồ, mày nhẫn tâm sao?”

Hồ Hoàng Việt cười lạnh một tiếng: “Tại sao không nhẫn tâm? Từ khoảnh khắc vợ tôi bị các người đâm chết, tôi không có ba chữ ‘không nhẫn tâm’ với các người!”

“Với lại, các người chọc giận cậu Vương, còn muốn sống ư?”

Hồ Hoàng Việt khựng lại rồi càng cười mỉa: “Đắc tội với tôi thì có thể sống, đắc tội với cậu Vương thì không thể sống!”

Hồ Cương hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hồ Hoàng Việt.

“Tốt, rất tốt! Hồ Hoàng Việt, mày không hổ là con trai của tao, lúc đầu tao không nên nương tay mềm lòng với mày, nên đâm chết mày!”

Hồ Hoàng Việt cười những đáy mắt không cười: “Không biết tại sao nhìn thấy ông tức giận như vậy thì tôi rất vui.”

Hồ Cương lại gầm lên một tiếng: “Nhưng mày tưởng rằng chỉ dựa vào những điều này thì muốn tiêu diệt nhà họ Hồ của tao ư?”

Hồ Hoàng Việt mỉm cười: “Đừng vội, hôm nay là ngày đại thọ 70 của ông, tôi còn chuẩn bị quà mừng thọ cho ông nữa!”

“Quà mừng thọ gì?”

Không biết tại sao trong lòng Hồ Cương cực kỳ bất an.

Hồ Hoàng Việt cười lớn, sau đó vỗ tay: “Đưa lên!”

4-5 vệ sĩ ở đằng sau đi tới xe ở ngoài cổng, khiêng một bóng đen khổng lồ đi vào.

Thứ này hình như rất nặng, cần 4-5 người khỏe mạnh hợp sức mới có thể di chuyển.

Khi bọn họ tới gần, mọi người mới nhìn rõ đây là thứ gì.

Lập tức toàn trường trở nên xôn xao!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK