Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2042

Nhưng lúc này, cô bé nước mắt vùng quanh, cho dù bị Lý Khinh Hồng che miệng, cũng vấn có thể nghe thấy một chút âm thanh.

“Ba, con muốn tìm ba… ba ở đâu…”

Trong lòng Lý Khinh Hồng không biết có cảm giác gì, lúc này cô cũng không biết Vương Nhất ở đâu.

Nhưng có thể chắc chắn là Vương Nhất nhất định đang điên cuồng tìm cô.

Cô không nhịn được mà ôm chặt Vương Tử Lam, khẽ nói: “Tử Lam không khóc, ba sắp tới tìm chúng ta rồi, chúng ta sẽ không sao…

“Nhưng, người ở bên ngoài đều rất đáng Sợ, muốn bắt con và mẹ, con và mẹ không làm sai gì mà, bọn họ tại sao muốn bắt chúng ta, hu hu hu…”

Cô bé không hiểu, cô bé chỉ biết người bên ngoài đang điên cuồng tìm bọn họ.

Sau khi tìm được, cái chờ đợi bọn họ sẽ là gì, không ai biết rõ.

Vương Tử Lam chỉ cảm thấy sợ hãi theo bản năng.

Lý Khinh Hồng ôm cô bé chặt hơn: “Tử Lam không sợ, mẹ ở đây, mẹ sẽ bảo vệ conl”

Âm ầm!

Đột nhiên, bê tông cốt thép bên trên rơi xuống một ít, rất nhiều bụi đất rơi xuống.

Vương Tử Lam bị dọa khóc lớn: “Mẹ, con sợi”

Tiếng kêu này, âm thanh hơi lớn, Lý Khinh Hồng và Lý Mộng Đình lập tức thay đổi sắc mặt.

“Suyt”

Lý Mộng Đình liều mạng làm thế tay im lặng.

Nhưng vẫn không kịp, động tĩnh ở đây đã bị người bên ngoài phát hiện.

“Ở đây có người trốn?”

Cộp cộp!

Bên ngoài truyền tới một tràng tiếng bước chân, nghe âm thanh, ít nhất có 20-30 người.

Lý Khinh Hồng ôm chặt Vương Tử Lam, bịt miệng của cô bé, không để cô bé lên tiếng.

Lục Viên, Lục Kiệu dẫn người đi tới, nhìn ba người trốn bên trong, đầu tiên là sững người, sau đó thì cười sung sướng.

“Yo, đây không phải là Lý tổng của chúng †a hay sao? Hại tôi tìm tới khổi”

“mm Lý Khinh Hồng lạnh mặt không nói chuyện, chỉ để Vương Tử Lam ra sau người, dùng cơ thể của mình che ở trước mặt cô bé.

“Các người muốn làm gì?”

Lý Mộng Đình cực kỳ lo lắng, giọng nói cũng mang theo chút run rẩy.

Trong mắt Lục Kiện vụt qua tia lạnh lẽo.

Bốp!

Mặt Lý Mộng Đình bị tát một cái, cả người thuận thế ngã ra đất.

“Ở đây không có chuyện của cô, cút sang một bên!”

Anh ta vừa dứt lời thì lại nhìn sang Lý Khinh Hồng, cười như không cười: ‘Lý tổng, cô là tự mình đi theo chúng tôi, hay là chúng tôi cưỡng chế đưa cô đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK