Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1212

Lúc này, Đồng Kiệt rất có tinh thần, ông ta có cảm giác như mình đang nắm giữ hết mọi quyền hành trong thiên hạ.

“Đồ khốn, ông lừa tôi!”

Mắt Đồng Yên Nhiên đỏ bừng, cô ta nhìn Đồng Kiệt chằm chằm, giọng nói y như giọng của một con thú hoang đang bị thương.

Đồng Kiệt đột nhiên nhíu mày: “Đồng Yên Nhiên, ba đang thử thách con. Nếu không có ba thì con làm sao đảm đương một phía một mình dược?”

“Ông lừa tôi! Đời này tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ông!”

Đồng Yên Nhiên bật khóc, ánh mắt nhìn Đồng Kiệt giờ chỉ còn mỗi thù hận.

“Im mồm, ba là ba con, có đứa con nào nói chuyện với ba mình như thế không?”

Đồng Kiệt tức giận và lớn tiếng quát: “Dẫn đứa con bất hiếu này đi cho tôi, không được tôi cho phép thì không được cho nó bước ra khỏi cửa!”

Lão Hồng lập tức vung tay lên, hai người đàn ông vạm vỡ ở ngoài cửa xông vào, một trái một phải giữ lấy tay Đồng Yên Nhiên.

“Xin lỗi cô chủ.”

“Hai anh thả tôi ra, đau!”

Đồng Yên Nhiên bị đau nhưng ánh mắt vẫn nhìn Đồng Kiệt chằm chằm.

“Đồ điên, ông là tên điên. Ông không hề coi tôi là con gái, ông chỉ coi tôi như quân cờ để giữ quyền thế cho ông thôi!”

Càng nói, nước mắt Đồng Yên Nhiên rơi càng nhiều, cô ta quay đầu nhìn Vương Nhất như đang cầu cứu.

“Vương Nhất, xin hay hãy giúp tôi…”

Vương Nhất gật đầu, sau đó bấu lên vai hai tên đàn ông vạm cỡ đó: “Cô ấy bảo các anh thả cô ấy ra.”

Ánh mắt hai tên đàn ông đó đầy lạnh lùng, hiển nhiên là không coi Vương Nhất ra gì cả.

Đồng Kiệt cười lạnh: “Vương Nhất, nó là con gái tôi, cậu có tư cách gì mà xen vào?”

“Ông cũng biết đó là con gái ông sao?”Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé

Vương Nhất lạnh lùng nói: “Bảo người của ông buông tay đi, nếu không tôi cũng không ngại biến nơi này có thêm hai cái xác đâu.”

Tối nay anh chưa hề ra tay.

Đồng Kiệt lại chẳng thèm để ý: “Vương Nhất, tuy tôi rất biết ơn cậu vì cậu đã giết đám con riêng đó giúp tôi, nhưng cậu nghĩ tối nay cậu sống được mà rời khỏi đây sao?”

Một giây sau, ông ta lạnh lùng hét: “Không cần để ý đến cậu ta. Dẫn cô chủ đi, rồi đến phiên cậu ta đi đời!”

Hai tên đàn ông vạm vỡ đang định dẫn Đồng Yên Nhiên đi về phía trước, nhưng đột nhiên một cơn đau ập đến từ vai họ.

Răng rắc!

Hai tay Vương Nhất bỗng dùng sức, xương vai của hai tên đàn ông đó đều bị bóp nát!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK