Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 543

Một ngày không gặp cứ ngỡ ba thu, Vương Nhất nhớ Lý Khinh Hồng, Lý Khinh Hồng cũng nhớ Vương Nhất.

Nhưng tính cách của cô ta trời sinh không phải là kiểu người dễ bộc lộ cảm xúc thật của mình, cách hai người sống chung với nhau cũng rất đơn giản.

Nhưng Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đều hưởng thụ cách sống chung này, có đôi khi im lặng càng tốt hơn cả nói.

“Phải rồi.”

Vương Nhất như nhớ ra điều gì đó liền hỏi: “Hoa hồng anh tặng em đâu?”

Anh nhìn quanh nhưng không thấy chín trăm chín mươi chín bông hồng đâu cả.

“Hoa hồng gì?”

Vẻ mặt Lý Khinh Hồng rất kỳ quái, rõ ràng không hiểu gì cả.

“Anh bảo Tuyết Nhi đưa hoa hồng cho em.”

“…”

Lý Khinh Hồng nhớ lại những gì Lý Tuyết Nhi đã nói với mình khi nãy, sau đó liền hiểu ra, cô ta rơi vào trầm tư.

Một lúc lâu sau, cô ta mới hoàn hồn: “À, em bảo Tuyết Nhi mang về nhà rồi, đây là văn phòng làm việc, để nhiều hoa hồng như vậy còn ra thể thống gì nữa.”

“Nói cũng đúng.”

Vương Nhất mỉm cười, cũng không đi sâu thêm vào chủ đề này.

Sau khi hoàn thành công việc, Lý Khinh Hồng tắt máy tính và đến trường mẫu giáo Catherine với Vương Nhất.

“Ba ơi!”

Nhìn thấy Vương Nhất, Vương Tử Lam kích động nhào vào lòng anh.

Vương Nhất cũng ôm chặt Vương Tử Lam: “Từ hôm nay trở đi, ba sẽ về nhà, gia đình chúng ta sẽ không bao giờ chia lìa nữa.”

Lý Khinh Hồng đứng bên cạnh cũng đỏ mắt, cô ta nói với Vương Nhất: “Nửa tháng qua anh vất vả rồi.”

Vương Nhất lắc đầu: “Vì em, anh bằng lòng làm bất cứ chuyện gì.”

Một nhà ba người trở về Tử Viên.

Nghe thấy tiếng tắt máy xe, Lý Tuyết Nhi căng thẳng, tim đập thình thịch, để lấy lại bình tĩnh, cô ta chạy vào phòng vệ sinh vốc nước lạnh rửa mặt.

“Lý Tuyết Nhi ơi Lý Tuyết Nhi, sao mày có thể làm ra chuyện này hả? Đó là anh rể của mày kia mà…”

Cô ta nhìn mình trong gương và không ngừng tự trách bản thân: “Làm như thế đồng nghĩa với việc đang đào góc tường chị mình, đúng là đồ xấu xa!”

“Nhưng mình không thể kiểm soát được bản thân…”

Lúc này, trên đầu Lý Tuyết Nhi có hai thiên thần và ác quỷ đang cãi nhau, cô ta rất bối rối.

“Tuyết Nhi? Em có ở nhà không?”

Giọng nói của Lý Khinh Hồng từ bên ngoài truyền đến dọa cô ta run lẩy bẩy. Cô ta nhanh chóng chạy ra ngoài: “Tới đây…”

Lúc thấy Vương Nhất và Lý Khinh Hồng dắt Vương Tử Lam vào nhà, Lý Tuyết Nhi lập tức biến thành dáng vẻ hoạt bát dễ thương thường ngày, cô ta tươi cười chào hỏi: “Chị, anh rể, anh chị đã về rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK