Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 367

“…”

Ngay tức khắc, các ông chủ công ty xung quanh đều thay đổi sắc mặt, nếu như nói chẳng qua Tăng Quốc Vinh chỉ mang đến cho họ một chút áp lực thôi thì khi Hồ Hoàng Việt đến, lập tức khiến họ rơi vào nỗi sợ hãi thật sâu trong lòng.

Chỉ cần Hồ Hoàng Việt nói một câu, có thể tùy tiện khiến một người trong số họ táng gia bại sản, thân bại danh liệt!

Sắc mặt Kim Thành Vũ cũng trở nên xấu xí, không ngờ Hồ Hoàng Việt cũng tới.

Văn Thái không biết Hồ Hoàng Việt vẫn không sợ hãi như cũ: “Tôi đến từ nhà họ Văn ở Giang Chiết, ông dám đuổi tôi đi?”

Vốn tưởng rằng Hồ Hoàng Việt và Tăng Quốc Vinh có lẽ sẽ có điểm kiêng kị, không ngờ Hồ Hoàng Việt rõ ràng không sợ hãi thậm chí khóe miệng vẫn mang theo vài phần khinh thường.

“Nhà họ Văn nhỏ bé ở Giang Chiết mà cũng dám tới đây ngông cuồng?”

Dừng một chút, Hồ Hoàng Việt lại nói: “Cậu có tin ngày mai Văn Cung Hiển sẽ mất trắng hay không?”

Bùm!

Vừa nghe lời này, Văn Thái đã trực tiếp đứng lên, ánh mắt run sợ: “Ông biết ba tôi?”

“Không chỉ quen biết, còn biết rất rõ nguồn gốc nữa.” Hồ Hoàng Việt tiếp tục cười lạnh.

Vì vậy, vẻ mặt Văn Thái biến đổi âm trầm, không nói thêm gì nữa.

Bầu không khí hiện tại trở nên ngưng trọng, trước mặt Tăng Quốc Vinh và Hồ Hoàng Việt, các ông chủ của các công ty đều trở nên nhỏ bé bình thường như mấy con sâu, con kiến.

Ngược lại Tôn Kiều lại cảm thấy không sao cả, trong đầu cô ta đều là dáng vẻ của Phương Huệ khi bị Lý tổng quát mắng vào ngày mai, nghĩ đến đây trong lòng cô ta đã tràn đầy cảm giác vui sướng.

Phương Huệ ở một bên chợt nhớ tới điều gì, quay đầu lại nhìn về phía Vương Nhất.

Trên mặt Vương Nhất mang ý cười nhạt, dường như không hề bất ngờ với việc Tăng Quốc Vinh và Hồ Hoàng Việt đến.

“Chẳng lẽ là anh ta…” Trái tim của Phương Huệ đập loạn xạ, dao động tới cực điểm.

“Ông chủ Hồ, ông chủ Tăng, uy phong của hai vị thật lớn nhưng Tân Giang Hội này là địa bàn của Kim Thành Vũ tôi, các ông có tư cách gì đuổi người chủ nhân này ra ngoài.”

Kim Thành Vũ đứng dậy, nhìn Tăng Quốc Vinh và Hồ Hoàng Việt đang không ngừng tạo áp lực, vẻ mặt tràn đầy sự phẫn nộ.

“Cậu muốn tư cách? Được, tôi sẽ cho cậu tư cách.”

Hồ Hoàng Việt tiến lên một bước, giọng nói vang dội: “Người tổng phụ trách thương hội Hồng Ưng phải mở tiệc chiêu đãi khách quý ở chỗ này, cái này có đủ tư cách hay không!”

Oanh—

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng.

Tất cả các ông chủ của các công ty lớn đều ngơ ngác nhìn Hồ Hoàng Việt và Tăng Quốc Vinh, vẻ mặt của Kim Thành Vũ và Văn Thái cũng thay đổi, sâu trong mắt thậm chí còn cảm nhận được một loại cảm giác sợ hãi xâm nhập thẳng vào trong linh hồn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK