Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 639

Mà người thanh niên chống gậy đó lại nở nụ cười ngồi ở trên ghế, nhìn những ‘thục nữ yêu kiều’ này bày ra bộ dạng xấu xí nhất, hạ tiện nhất, giống như con chó nằm bò trên đất, điên cuồng giật tiền.

Anh ta cười vui vẻ, cười điên cuồng, cũng cười tới mức châm biếm.

Các cậu chủ xung quanh cũng lũ lượt phụ họa.

“Cậu Văn thật là thoáng tay, nhiều tiền như vậy, e là phải có 15 tỷ nhỉ?”

“15 tỷ đối với cậu Văn mà nói, căn bản không tính là gì cả, nhìn dáng vẻ của bọn họ, giống như chó hoang rất đói ở bên đường.”

“Nói chí phải, tới quán bar chỉ vì tìm niềm vui, uống rượu quá vô vị, hôm nay cậu Văn ngược lại khiến chúng tôi mở rộng tầm mắt!”

Nghe thấy những lời này, cậu Văn cười hờ hững: “Tiêu 15 tỷ nhìn những cảnh này, đáng rồi.”

Cả quán bar vì hành vi của anh ta trở nên hỗn loạn, bảo vệ không thể không đi ra duy trì trật tự.

Ở một góc của quầy bar, lại có một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp đang ngồi.

Mặc áo hở cổ hình chữ V đơn giản, trang điểm nhạt, cộng thêm nét u sầu trên mặt đã thu hút sự chú ý của phần lớn đàn ông.

Chính là Lý Mộng Đình.

Tâm trạng của cô ta không tốt, cho nên cứ uống rượu suốt, cho dù mưa tiền bay đầy trời cũng không khơi dậy một chút hứng thú của cô.

Mà điều cô ta không biết, đám người cậu Văn kia cũng luôn chú ý tới cô ta, ánh mắt lạnh nhạt.

“Cậu Văn, là cô ả đó sao?”

Cậu Văn liếc nhìn Lý Mộng Đình, lạnh nhạt gật đầu: “Chắc không sai được.”

“Vậy thì lên thôi.”

Những cậu chủ khác cười lớn: “Cậu Văn xuất mã, còn có gái nào không xử lý được?”

Tuy nhiên, cậu Văn lại lắc đầu, lạnh lùng nói: “Tôi không phải thấy cô ta xinh đẹp mới nhìn chằm chằm cô ta, nỗi đau của cái chân này, tôi mãi mãi không quên được…”

Anh ta vỗ cái chân tàn phế đó, trên mặt nở nụ cười không có độ ấm.

“Hiểu rồi, chúng tôi đi thử cô ta.”

Những cậu chủ khác nghe vậy, cũng thu liễm nụ cười, cầm ly rượu đi về phía Lý Mộng Đình.

“Mỹ nữ, một mình sao?”

Bọn họ vây quanh Lý Mộng Đình, cười ha ha nói: “Không bằng qua đây chơi cùng với chúng tôi?”

“Cút, đừng chọc tôi!”

Lý Mộng Đình cực kỳ chán ghét nhìn những cậu chủ này, bình thường cũng có không ít người ve vãn cô ta, nhưng hôm nay cô ta vừa hay tâm trạng không tốt, gần ai cũng không thoải mái.

“Yo, còn là một đóa hồng gai.”

Các cậu chủ cũng không tức giận, quay đầu nhìn sang cậu Văn, lũ lượt cười to: “Cậu Văn, xem ra tối nay cậu phải dày vò chết rồi.”

Cậu Văn đi tới trước mặt của Lý Mộng Đình, trên gương mặt đẹp trai nở nụ cười lãnh khốc: “Tôi khuyên cô vẫn là qua đây chơi cùng với chúng tôi, tôi nhìn trúng cô rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK