Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 619

Vương Nhất cũng đang cười, nhìn Lương Nhật Tân đầy thâm ý mà nói.

“Được, có cốt khí!”

Lương Nhật Tân cười ha hả, giống như thấy trước hình ảnh Vương Nhất bị anh ta đánh tím sưng mặt, nói với Vương Thanh Hòa: “Thanh Hòa, cô lát nữa xem tôi diễn tốt cảnh quay này như nào đi.”

Vẻ mặt của Vương Thanh Hòa rất chán ghét, sau đó lo lắng nhìn sang Vương Nhất.

Vương Nhất lại không hề để trong lòng, nói với Thái Phiên: “Sự việc không thể chậm trễ, mau bắt đầu đi.”

Thái Phiên gật đầu, sau đó làm một thế tay: “Chuẩn bị — Action!”

Người chỉnh sáng và quay phim vào vị trí, Lương Nhật Tân cười lạnh không ngớt, làm ra một động tác cứa cổ với Vương Nhất.

Vương Nhất rất bình tĩnh, không hề để tâm đối với sự khiêu khích của Lương Nhật Tân.

Lương Nhật Tân không hề do dự, trực tiếp lao về phía Vương Nhất, giơ nắm đấm lên, đấm mạnh về phía mặt của Vương Nhất.

Anh ta có đai đen taekwondo, biết như nào để có thể làm tổn thương một người một cách nhanh nhất, hơn nữa ra tay thật hiểm.

Ánh mắt của Vương Nhất lại rất bình tĩnh, ánh mắt nhìn sang Lương Nhật Tân giống như nhìn một thi thể.

Anh lặng lẽ nhìn Lương Nhật Tân lao tới, bỗng đấm một cú vào mặt anh ta.

Rắc rắc—

Bỗng chốc, sống mũi bị gãy, máu phun ra.

“Á—”

Lương Nhật Tân kêu lên thảm thiết, trợn to mắt, ôm mũi, không dám tin mà liếc nhìn gương mặt bình tĩnh của Vương Nhất.

Sau đó, ánh mắt của anh ta trở nên oán độc, mặt mày tức giận gầm lên với Vương Nhất: “Anh làm cái gì?”

Vương Nhất lắc đầu: “Lời thoại của anh nói sai rồi.”

Nói xong thì xoay người lại, nhìn sang Thái Phiên: “Đạo diễn, lời thoại của anh ta nói sai rồi, quay lại đi!”

Thái Phiên do dự không quyết nhìn sang Vương Nhất và Lương Nhật Tân, ông ta từ trong mắt của hai người đều nhìn ra sự hung ác muốn dồn đối phương vào chỗ chết.

Nhưng quay phim không phải theo đuổi sự chân thực hay sao?

Để quay thành công, hy sinh một chút xíu thì tính là gì chứ?

Vì vậy, Thái Phiên không do dự mà trực tiếp nói: “Quay lại lần nữa!”

Bụp—

Vì vậy, Vương Nhất lại đấm một cú vào cằm của Lương Nhật Tân.

Rắc một tiếng, tất cả mọi người đều nghe thấy âm thanh cằm bị gãy.

Lương Nhật Tân không ngừng lùi lại, trong miệng, trong mũi không ngừng chảy máu tươi màu đỏ, ánh mắt nhìn sang Vương Nhất cuối cùng cũng trở nên kinh hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK