Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 444

Hít—-

Trước cảnh tượng này, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Vương Nhất.

Thường Lâm cũng sửng sốt một lúc nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, hai mắt anh ta hơi híp lại: “Mày là Vương Nhất, kẻ đã khiến ba tao phá sản?”

“Người ở đâu?”

Nhưng Vương Nhất lại không trả lời câu hỏi của hắn ta, anh lãnh đạm nhìn chằm chằm Thường Lâm.

“Đây không phải là thái độ nhờ người đâu.”

Đối mặt với sát khí của Vương Nhất, Thường Lâm vẫn không chút sợ hãi, trong mắt anh ta thì tên này chỉ là con hổ đang phát điên thôi.

Vợ mình bị bắt, hơn nữa còn sắp bị làm nhục, chỉ cần là đàn ông thì đều phát điên thôi nhỉ?

Vương Nhất càng tức giận thì anh ta càng bình tĩnh: “Muốn tao nói cho mày cũng được, nhưng mày phải đặt hai tay lên đầy rồi quỳ xuống—ít nhất cũng phải thể hiện thành ý của mày chứ.”

Vương Nhất nheo mắt lại, trong mắt loé lên vài tia nguy hiểm: “Anh uy hiếp tôi?”

Thường Lâm cười cười, anh ta đang định nói thì phát hiện Vương Nhất trước mặt đột nhiên biến mất.

Vù—-

Một bóng người tàn bạo lướt qua trước mặt Thường Lâm, sau đó, một bàn tay nắm lấy cổ anh ta và trực tiếp nâng lên.

“Trả lời đi, Tuyết Nhi đang ở đâu?” Sát khí trong mắt Vương Nhất bùng lên.

“Buông lão đại ra!”

Những người khác lần lượt hoàn hồn sau cú sốc, chúng cầm vũ khí lao về phía Vương Nhất.

bùm—-

Ánh mắt Vương Nhất loé lên, anh vứt mạnh Thường Lâm lên tường. Anh ta bỗng cảm thấy cổ họng ngòn ngọt rồi phun ra một ngụm máu tươi.

Ngay sau đó, Vương Nhất như hổ nhập đàn, anh lao lên bắt đầu tàn sát.

Thường Lâm còn chưa kịp thở thì xung quanh bỗng im lặng đến chết người.

Anh ta ngẩng đầu lên, tất cả thuộc hạ của mình đều ngã lăn ra đất, không tên nào còn lên tiếng nổi.

Còn Vương Nhất thì đứng bất động giữa đống xác như một bức tượng điêu khắc.

Một cỗ tử khí cực kỳ nồng đậm lặng lẽ lan ra.

Sau khi biết mục tiêu của đối phương là Lý Khinh Hồng nhưng lại bắt nhầm Lý Tuyết Nhi, Vương Nhất cũng không kìm nén sát khí trong lòng nữa. Long chủ tức giận, thiên hạ điên đảo!

“Tôi hỏi lại lần cuối, Lý Tuyết Nhi đang ở đâu?” Giọng anh khàn khàn, mang theo tử khí nồng nặc.

Thường Lâm cực kỳ sốc nhưng vẫn duy trì phong thái tao nhã thường ngày. Trong mắt anh ta tràn ngập sự hoảng sợ, lần đầu tiên anh ta bắt đầu nghi ngờ về tin tình báo của Kim Thành Vũ.

Ai nói Vương Nhất chỉ là tiểu bạch kiểm mà Lý Khinh Hồng bao nuôi chứ? Cứ tưởng là lấy lớn hiếp nhỏ, không nhờ người bị giết lại là bọn họ!

Dù Thường Lâm có thông minh đến đâu thì khi đối mặt với một Vương Nhất như vậy, anh ta vẫn cực kỳ hoảng loạn.

Nhưng sau khi nghe Vương Nhất nói xong, Thường Lâm lại bình tĩnh trở lại. Dù người của anh ta đều chết sạch trong nháy mắt thì anh ta vẫn không hề sợ hãi.

Anh ta dùng ánh mắt âm trầm nhìn Vương Nhất: “Không ngờ mày lại mạnh như vậy, nhưng vợ mày ở trong tay tao, nếu mày không muốn vợ mình biến thành một cái xác thì ngoan ngoãn đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK