Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 886

Lạc Thanh Thủy nói tiếp: “Ông ta không truy cứu trách nhiệm của bất kỳ người nào, chỉ nhắm vào cậu.”

“Tại sao lại là tôi?”

Vương Nhất trầm giọng hỏi, không biết tại sao, trong lòng dâng trào sát khí.

Lạc Thanh Thủy nhìn xoáy sâu vào anh, sâu xa nói: “Bởi vì trong mắt ông ta, cậu chính là một phần tử nguy hiểm!”

Bốn chữ “phần tử nguy hiểm” đánh mạnh vào nội tâm Vương Nhất, khiến đồng tử của anh co rút dữ dội.

Chuyện Lạc Thanh Thủy nhắc tới chắc là những gì đã xảy ra ở tháp Thiên An ngày hôm đó, Lương Ý Hành dùng đoạn video từ năm năm trước để ép Lý Khinh Hồng giao ra dự án xây dựng đô thị, trên đường trở về, họ đã gặp phải sát thủ chuyên nghiệp.

Những sát thủ này rõ ràng là do “Võng Lượng” phái tới, nhưng ba vợ anh lại không truy cứu nguyên nhân, đổ hết trách nhiệm lên người anh, Vương Nhất sao có thể không tức giận được?

“Chắc chắn cậu cảm thấy rất khó hiểu phải không? Rõ ràng cậu cũng là người bị hại, sao anh rể lại năm lần bảy lượt đổ hết trách nhiệm lên đầu cậu.”

Lạc Thanh Thủy chớp chớp đôi mắt hoa đào xinh đẹp, nói: “Thật ra lúc đầu tôi cũng không hiểu, nhưng sau đó đã hiểu ra.”

Nói đến đây, vẻ mặt Lạc Thanh Thủy hơi kỳ quái: “Đây chính là chỗ cao minh của ông ta, nhìn sự tình hiểu ra bản chất.”

Vương Nhất hơi kinh ngạc nhìn Lạc Thanh Thủy, vừa định hỏi cho ra nhẽ thì đột nhiên mí mắt anh giần giật, ngay sau đó thì ánh mắt trở nên kinh ngạc.

“Ông ta đã sớm hiểu ra…”

“Đúng vậy.”

Lạc Thanh Thủy khịt mũi, cười: “Người bình thường sẽ lập tức đi tìm hung thủ, nhưng ông ta thì ngược lại, năm lần bảy lượt tìm đến cậu, bởi vì cậu chính là cội nguồn của tội ác! Khinh Hồng gặp phải sát thủ là do cậu đã làm liên lụy đến con bé!”

Càng nói, ánh mắt của Lạc Thanh Thủy càng trở nên sắc bén.

Đối diện với ánh mắt của bà ta, Vương Nhất run cả người, tim đập loạn xạ.

“Là tôi… làm liên lụy đến cô ấy?”

“Một người ba luôn cảm thấy có lỗi với con gái, từng thề sẽ đối tốt với con bé cả đời để nhận được sự tha thứ, bỗng nhiên một ngày biết được đứa con gái bảo bối của mình bị một người đàn ông vô dụng làm vấy bẩn, ông ấy sẽ cảm thấy thế nào?”

Lạc Thanh Thủy dùng giọng điệu đều đều nói chuyện: “Cậu cũng làm ba rồi, hẳn là hiểu cảm giác này đúng không?”

Vương Nhất ngồi trở lại ghế sô pha, hai tay vò đầu, trợn to hai mắt,

Anh chưa bao giờ cảm thấy rối loạn như giờ phút này, anh cũng có con gái, nếu như Vương Tử Lam gặp phải chuyện như vậy, khẳng định là anh sẽ phát điên.

“Không chúc phúc, không tiếp nhận, chỉ có vô cùng chán ghét.”

Lạc Thanh Thủy nói tiếp: “Quân ăn cướp, tên cặn bã vô liêm sỉ, con cóc ghẻ,… đây đều là những cái tên anh rể tôi dùng để hình dung cậu.”

Vương Nhất im lặng, Lý Khinh Hồng sợ liên lụy đến anh, nhưng trên thực tế, chẳng phải anh cũng liên lụy đến Lý Khinh Hồng sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK