Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 947

“…..”

Cả đại sảnh im lặng, mọi người nhìn nhau rồi tái mặt như vừa nghĩ tới chuyện gì.

“Không ổn rồi!”

Lý Tinh Sở là người đầu tiên xông lên lầu.

Sau đó là Lý Phan, cuối cùng tất cả mọi người đều lên theo.

Lạc Thanh Thuỷ đứng yên tại chỗ, sắc mặt của bà vô cùng u ám.

Bà ta cảm thấy xót xa thay cháu gái.

“Dì nhỏ, liệu chị cháu có xảy ra chuyện gì không?”

Mặt Lý Tuyết Nhi trắng bệch như giấy, cô ta lo lắng nắm chặt lấy tay Lạc Thanh Thuỷ.

Lạc Thanh Thuỷ lập tức an ủi cô: “Yên tâm đi, con bé sẽ không gặp chuyện gì đâu.”

Sau đó bọn họ cũng đi lên lầu xem thử tình hình thế nào.

Lạc Thanh Thuỷ tràn đầy lo lắng: “Hi vọng là dì đã nghĩ nhiều…..”

Lý Phan dùng chìa khoá mở cửa phòng ra.

Ngay vào lúc cánh cửa mở ra, đồng tử của mọi người đều co lại.

Lý Khinh Hồng đầu bù tóc rối đang lao thẳng vào tường.

Lực đập rất lớn, không hề giống giả vờ, mà là——tự sát.

“Khinh Hồng!”

“Cháu!”

“Chị!”

Ba tiếng hét từ ba người khác nhau đồng thời vang lên, lần lượt là đám người Lý Tinh Sở, Lạc Thanh Thuỷ, Lý Tuyết Nhi.

Mọi người lao vào với ánh mắt hoảng sợ.

Bọn họ đã tính toán xong mọi thứ, nhưng lại tính sót sự trinh liệt của Lý Khinh Hồng.

Sau khi nghe tin Vương Nhất và Vương Tử Lam sống chết không rõ, Lý Khinh Hồng quyết định dùng cái chết để chứng tỏ lòng thành.

Tiếc là, đã muộn rồi.

“Không—–“

Trong tiếng hét thất thanh của Lý Tuyết Nhi, đầu của Lý Khinh Hồng đập mạnh vào tường.

Cốp—–

Máu tươi lập tức từ trán Lý Khinh Hồng phun ra, hai mắt cô nhắm nghiền rồi ngã ra đất.

“Chị——“

Lý Tuyết Nhi thét lên rồi điên cuồng lao đến ôm chầm lấy Lý Khinh Hồng.

Lạc Thanh Thuỷ cũng ngây người trước cảnh tượng này, ngay sau đó, bà ta từ từ quay người nhìn về phía bọn Lý Tinh Sở. Ánh mắt bà ta mang theo sự tức giận tới cực điểm.

“Là do mấy người đã ép Khinh Hồng tới bước đường này.”

Lý Tuyết Nhi ôm Lý Khinh Hồng với cái trán đầm đìa máu. Cô ta khóc tới phế liệt tâm can, sau đó oán hận ngẩng đầu lên.

“Tôi hận mấy người!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK