Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 800

Đối với cái tên Người Dơi này, người ở đây hoặc ít hoặc nhiều đều biết một chút.

Ông ta là kẻ đứng sau của rất nhiều chuyện, 5 năm trước, không chỉ có tội bắt cóc Vương Nhất và Lý Khinh Hồng, còn quay video chuyện tối hôm đó anh đã làm với Lý Khinh Hồng.

Lần gần nhất tin tức lộ ra, cũng chỉ là từ trong miệng của Lương Ý Hành nhắc tới cái tên ‘Người Dơi’ này, cụ thể trông như nào vẫn là câu đố.

Vì để qua mắt đám người Vương Nhất Khương Nhã My, còn sắp đặt một kẻ giả mạo — cựu sĩ quan quân khu Thiên An Tiết Bình.

Bây giờ thân phận của Người Dơi cuối cùng cũng phơi bày rồi sao?

Bản thân chú Dương cũng sững người, sau đó cười lạnh một tiếng: “Cái gì mà Người Dơi cái chả không, tôi không biết cậu đang nói gì.”

“Nhưng có một điểm cậu nói đúng rồi, video 5 năm trước, quả thật là tôi quay, tôi giao cho Lương Ý Hành của nhà họ Lương, để cậu ta bảo quản, làm tấm đệm cho tương lai.

Sắc mặt của Vương Nhất rất bình tĩnh, nhưng không lên tiếng, Lãnh Nhan lại tràn ngập sát ý, nếu không phải Vương Nhất không cho cô ta ra tay, cô ta sớm đã lao tới rồi.

Tuy người này không thừa nhận hẳn, nhưng Lãnh Nhan sớm đã nghe ra, ông ta thuộc tổ chức “Võng Lượng”!

Thẩm Tử Kiện lại mang vẻ mặt ngây ngốc, nhìn chú Dương đầy khó tin, nói: “Chú Dương, lời này của chú là gì, lẽ nào ở trong mắt chú, nhà họ Thẩm chúng tôi chỉ là quân cờ của chú sao?”

“Không sai.”

Chú Dương không hề che đậy, hờ hững nói: “Từ khi tôi nghe lệnh của phía trên, giao đoạn video 5 năm trước cho Lương Ý Hành thì đã bắt đầu đặt bẫy, nhà họ Thẩm là con tốt của cứ điểm đầu tiên tôi chiếm cho tổ chức.”

“Có… có ý gì?”

“Còn không hiểu sao?”

Chú Dương lạnh lùng nhìn Thẩm Tử Kiện, giọng điệu lạnh lẽo: “Sự trung thành và khiêm nhường trước kia của tôi đều là tôi diễn, theo tôi thấy, hai ông cháu các người thật sự là kẻ ngu không nâng đỡ được, khiến người ta căm hận!”

Ầm!

Lời này vừa dứt, Thẩm Tử Kiện trực tiếp sụp đổ, sắc mặt tái nhợt không nói, đồng tử cũng co rút.

Mãi tới bây giờ, anh ta vẫn không muốn chấp nhận chuyện quản gia mà mình tin tưởng nhất tận tay giết ông nội của anh ta.

“Tôi đi theo Thẩm Thiên Sơn 20 năm, 15 năm trước là đối tác hợp tác trong thương nghiệp, 5 năm trước mới đột nhiên trở thành quản gia của nhà họ Thẩm, cậu biết là vì sao không?”

Trên mặt chú Dương nở nụ cười lãnh khốc, nhìn sang Thẩm Tử Kiện, hỏi.

Thẩm Tử Kiện ánh mắt mờ mịt mà lắc đầu.

“Đó là vì tổ chức từ rất sớm đã nhìn trúng vùng đất Thiên An này, muốn mở rộng nó thành cứ điểm đầu tiên, muốn hoàn thành mục đích này thì buộc phải trở thành hào môn đứng đầu của thành phố này, nhà họ Thẩm là mục tiêu đầu tiên của tôi, vì vậy đã dùng cách thức hợp tác thương nghiệp để thao túng nhà họ Thẩm.”

“Kế hoạch cũng rất thuận lợi, nhưng tôi vẫn là đánh giá cao năng lực của ông nội cậu, vốn kế hoạch của tôi là trong vòng 10 năm khiến nhà họ Thẩm trở thành hào môn đứng đầu ở Thiên An, không ngờ 20 năm trôi qua, nhà họ Thẩm vẫn là một trong bốn đại hào môn, khiến tôi cực kỳ thất vọng.”

Thẩm Tử Kiện không có lên tiếng, chỉ là cơ thể cực kỳ run rẩy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK