"Gọi thiếp?" Vân Trân sửng sốt.
"Ừ." Triệu Húc gật đầu, "Lúc ta phải đi, phụ hoàng đột nhiên nhắc tới cung yến trừ tịch, mọi người đều có gia quyến.
Nếu ta chỉ đi một mình thì có vẻ hiu quạnh, nên bảo ta đưa mẫu thân của A Linh đi cùng.
Dù sao cũng coi như người quen.
Người quen sao...
Vân Trân cắn môi, không nói gì.
"Trân Nhi, ta biết hoàng cung từng để lại cho nàng quá nhiều hồi ức không tốt.
Nhưng nàng đừng sợ, lần này, ta nhất định sẽ bảo vệ nàng."
Vân Trân lắc đầu.
Không phải nàng sợ.
Chỉ là...
Trong lòng ít nhiều vẫn sẽ cảm thán.
Dù sao trước đây rời cung là vì nàng chắc chắn sẽ chết.
Kết quả không ngờ, đi một vòng, nàng cuối cùng vẫn trở về.
...
Trừ tịch đến.
Đêm đó, Vân Trân dùng thân phận mẫu thân của Túc Vương thế tử theo Triệu Húc và A Linh tiến cung.
Tính ra thân phận của nàng cũng thật kỳ lạ, rõ ràng là mẫu thân của thế tử, nhưng lại không có danh phận.
Mà gia quyến hoàng tôn quý tộc dẫn tiến cung ít nhất đều có chính phi, trắc phi, hoặc là chính phu nhân, thiếp thất.
Thân phận mẫu thân của thế tử như Vân Trân thật sự chẳng đáng là gì.
Nhưng đối với Vân Trân mà nói lại không có liên quan gì.
Hôm nay, nàng theo Triệu Húc tiến cung.
Người tới không ít, Triệu Húc bận đi xã giao.
Đức Phi phái người tới, đón A Linh và Vân Trân đi.
Vân Trân không có gì phải lo lắng, nhưng Triệu Húc lại hơi do dự.
"Không sao, chàng bận đi." Vân Trân nói.
Triệu Húc nghĩ nghĩ, gật đầu: "Có chuyện gì, phái người tới nói ta biết.".
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc |||||
Trong cung ám vệ không tiện đi lại, nhiều nhất Triệu Húc chỉ có thể sắp xếp hai nha hoàn tâm phúc bên cạnh Vân Trân.
Vân Trân gật đầu, sau đó đi theo người của Chiêu Đức Cung.
Nàng nắm tay A Linh đi trong hoàng cung.
Vân Từ ở lại Túc Vương phủ, do vú nuôi chiếu cố.
Bọn họ không dẫn Vân Từ đi theo không phải vì thân phận của Vân Từ không tham gia cung yến.
Mà là vì mấy ngày trước, Ám Ngũ được Triệu Húc phái đi điều tra cuối cùng đã về.
Tin tức Ám Ngũ mang về chứng minh Vân Từ quả thật là A Dần.
Sau khi A Dần bị đưa đi, dưỡng phụ dưỡng mẫu của nó bị người Nhung giết hại.
Trước khi người Nhung xông tới, bọn họ giấu nó trong lu gạo.
Sau đó, là một lão bộc trong nhà lén quay về, tìm được A Dần, đưa nó đi.
Nhưng khi đó chiến loạn nổi lên khắp nơi, lão bộc kia tuổi đã lớn, trên đường lẩn trốn không cẩn thận cảm nhiễm phong hàn, không kịp trị liệu, qua đời.
Sau khi lão bộc qua đời, người cùng chạy nạn thấy nó đáng thương, nên mang nó theo.
Sau nữa, không biết thế nào nó tới gần thành Quán Châu, đi theo đám ăn mày kia đi xin đồ ăn.
Kế tiếp chính là cảnh tượng Vân Trân và Triệu Húc gặp A Dần.
Nếu thân phận của Vân Từ đã xác định, Vân Trân và Triệu Húc sẽ càng muốn nó rời xa hoàng cung và thị phi, miễn cho kẻ có lòng đào chuyện xấu ra, tạo thành phiền phức không cần thiết.
Vân Trân nắm tay A Linh, đi chậm rãi.
A Linh rất hiếu kỳ, mỗi lần đi qua một chỗ sẽ kéo tay áo Vân Trân, dò hỏi đó là gì, món đó gọi là gì.
A Linh tuổi còn nhỏ, suy nghĩ có hơi cổ quái..
Danh Sách Chương: