Cung nữ làm sao không biết lời Vân Trân nói là thật?
Nàng ta chỉ là một cung nữ nhỏ nhoi, còn là cung nữ không được yêu thích.
Mà người kia lại là công chúa cao cao tại thượng, người đó muốn nàng ta biến mất chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Bởi vậy lúc ấy, nàng ta mới trốn phía sau, sợ tới mức không dám ra ngoài.
Ngày đó trở về, ban đêm nàng ta sốt cao, qua hai ngày mới hết sốt.
Sau đó, mỗi đêm đều gặp ác mộng.
Trong mộng đều là Vũ vương phi hóa thành lệ quỷ tới tìm nàng ta, hỏi nàng ta tại sao khi đó không cứu mình, tại sao không nói cho mọi người biết chân tướng.
Mỗi đêm nàng ta đều bị ác mộng tra tấn.
Tra tấn đến sắp điên, cho nên mới nhờ đồng hương tốn chút bạc mua tiền giấy ngoài cung mang vào.
Nàng ta nghĩ, chỉ cần đốt tiền giấy cho Vũ vương phi, hẳn sẽ không sao nữa.
Nàng ta không dám tới buổi tối, nàng ta sợ, nên mạo hiểm ban ngày ban mặt chạy tới đây.
Lúc này, người trong cung đều đã ngủ trưa, rất ít người đi lại bên ngoài, càng đừng nói tới tòa viện Vũ vương phi mới chết.
Nàng ta cho rằng giờ này không có ai, nên mới lén tới.
Không ngờ lại bị Triệu Húc và Vân Trân bắt gặp.
"Sau khi đẩy Vũ vương phi xuống giếng, Ngọc Nhung công chúa làm gì?" Vân Trân hỏi.
"Công chúa...!Nàng ấy đứng cạnh miệng giếng..." Không biết nhớ tới gì, cung nữ rùng mình một cái, "Nhìn...!Nhìn miệng giếng...!Mãi đến khi cung nữ của Vũ vương phi quay lại, nàng ấy mới bỏ đi...!Cung nữ kia không tìm thấy Vũ vương phi, cũng không phát hiện Ngọc Nhung công chúa...!Sau đó..."
Sau đó là cung nữ kia tìm kiếm khắp nơi, vẫn không tìm được Vũ vương phi, lúc này mới sợ hãi, bẩm báo chuyện này lên trên.
Tuy Vương Hoàng hậu không thích Vương Tân Vũ, nhưng nàng ta dù sao vẫn là nữ nhi của Vương gia, còn là chính phi của Vũ Vương, cho nên lập tức phái người đi tìm.
Cuối cùng phát hiện thi thể của Vương Tân Vũ trong giếng.
"Mọi việc đại khái là vậy..." Nói xong, cung nữ ngẩng đầu, khẩn cầu nhìn Vân Trân và Triệu Húc, "Vương gia, nương nương, nô tỳ không dám nói dối...!Cái chết của Vũ vương phi thật sự không liên quan tới nô tỳ...!Hu hu hu..."
Nói tới đây, cung nữ lại bật khóc.
Vân Trân an ủi vài câu.
Chờ cảm xúc cung nữ ổn định lại, nàng nhìn Triệu Húc.
Đây là nhân chứng rất quan trọng!
Nàng và Triệu Húc đều biết.
Có lời khai của cung nữ này, Hình Bộ không thể qua loa kết luận vụ án của Vũ vương phi là bất cẩn trượt chân! Nhưng trước đó, bọn họ phải bảo vệ cung nữ này.
Đồng thời, chỉ có nhân chứng vẫn chưa đủ, bắt buộc phải có nhiều chứng cứ hơn.
Ví dụ như động cơ Triệu Ngọc Nhung giết hại Vương Tân Vũ.
Động cơ Triệu Ngọc Nhung giết Vương Tân Vũ, Vân Trân biết.
Nàng ta muốn diệt khẩu, bởi vì Vương Tân Vũ đã phát hiện thi thể của Nhung Nhung công chúa, lại từ đâu tra được thân phận của Nhung Nhung công chúa, nghi ngờ Triệu Ngọc Nhung.
Tiếp theo là dựa vào "động cơ" này tiếp tục điều tra.
Ví dụ như thời điểm Vương Tân Vũ ở Thanh Phong Quan tìm được thi thể của Nhung Nhung công chúa.
Thi thể đó không thể chỉ dựa vào một mình nàng ta đào lên đúng không?
Hẳn vẫn còn người khác biết.
Ví dụ như, người bên cạnh nàng ta.
Hoặc là người giống như thôn dân đã chết vô tình biết được bí mật.
Người bên cạnh Vương Tân Vũ là điểm tiếp theo cần ra tay!.
Danh Sách Chương: