Hắn không chỉ giết hoàng đế, còn là hậu nhân của Thịnh gia "Tham Lang".
"Thái Tử" Triệu Hi không còn, mà người còn lại...
Vũ Vương Triệu Kỳ?
Triệu Kỳ ở trước mặt mọi người giết Triệu Ngọc Dao.
Cho dù khi ấy Triệu Ngọc Dao muốn giết Vương Hoàng Hậu để giữ mạng, nhưng dù sao nàng ta vẫn là công chúa Vân Hán Quốc, trên người chảy huyết mạch của hoàng tộc Triệu thị.
Triệu Kỳ giết Triệu Ngọc Dao, còn nói những lời đó, cho dù Triệu Húc không trị tội gã, người Vương gia còn sống cũng sẽ không bỏ qua.
Triệu Hi, Triệu Kỳ không phải uy hiếp, những người còn lại càng không đáng nhắc tới.
Vân Trân tin chắc không bao lâu nữa, Triệu Húc sẽ hoàn toàn nắm giữ kinh thành.
Mà mẫu phi của hắn Đức Phi nương nương cũng sẽ giúp hắn nắm giữ hậu cung.
Đến lúc đó...
Đến lúc đó...
Vân Trân cúi đầu, che giấu ánh mắt phức tạp.
...
Để tránh người ở kinh thành đuổi theo, Triệu Hi mang theo Vân Trân, trên đường nhiều lần thay đổi thân phận.
Lúc này nàng mới biết, thì ra thuật dịch dung của Nha Sát cũng không tệ, tuy rằng không thể thay đổi bề ngoài, nhưng chỉ cần xử lý một chút, khí chất diện mạo sẽ có thay đổi rất lớn.
Đi đường ba ngày, Triệu Hi cuối cùng cũng dừng lại.
Khác với suy nghĩ của Vân Trân, Triệu Hi không đưa nàng tới chỗ của "Tham Lang", mà là một chỗ trong núi.
Núi sâu u tĩnh, xung quanh không có dân cư.
Cho nên khi nàng theo Triệu Hi và Nha Sát qua đỉnh núi, nhìn căn nhà nhỏ giấu trong khe núi, ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
"Có phải rất kinh ngạc, không ngờ ở đây còn có chỗ như thế này đúng không?" Triệu Hi hỏi.
Hỏi xong, không đợi nàng trả lời, hắn lập tức đi về phía căn nhà nhỏ.
Triệu Hi và Nha Sát hình như rất quen thuộc nơi này.
[ trum truyeЛ.
V Л ]
Sau khi vào viện, bọn họ bắt đầu quét tước.
Đây là lần đầu tiên Vân Trân thấy Triệu Hi làm những việc này.
Động tác có chút vụng về, đến cuối cùng, Nha Sát không nhịn được, đi tới nhận lấy khăn trong tay Triệu Hi, bảo hắn ngồi xuống nghỉ ngơi.
Đây cũng là lần đầu tiên Vân Trân thấy Nha Sát "làm càn" với Triệu Hi như thế.
Bởi vì trong trí nhớ của nàng, Nha Sát trước sau luôn cung kính với Triệu Hi, không dám chậm trễ.
"Ngươi muốn ngồi một lát không?" Triệu Hi ngồi trên ghế đá vẫy tay với Vân Trân.
Vân Trân nhìn hắn, lại nhìn Nha Sát đang bận rộn.
Cuối cùng, nàng chọn một tảng đá ở xa, ngồi xuống.
Nàng đang là con tin bọn họ cầm tù, không nhất thiết phải gần gũi với họ, cũng không cần vất vả giúp họ.
Mấy ngày nay, nàng luôn nghĩ cách bỏ trốn.
Đáng tiếc, người nàng đối mặt là Triệu Hi.
Triệu Hi là con hồ ly giảo hoạt, không ai đoán được tâm tư của hắn.
Dù đã qua bao lâu, rất nhiều mưu kế của nàng đều bị hắn vạch trần.
Cho nên nàng sớm đã không muốn thử.
Huống chi, ngoại trừ bản thân hắn công phu lợi hại, còn có Nha Sát võ công cao cường.
Nha Sát một tấc cũng không rời Triệu Hi, mà Triệu Hi luôn nhìn nàng chằm chằm, nàng làm sao có cơ hội đào tẩu?
Căn nhà kia không tính là quá dơ, chỉ qua một canh giờ, trong ngoài đều đã sạch sẽ.
Chờ Nha Sát bận rộn xong, phát hiện Triệu Hi đã dựa vào bàn đá thiếp đi.
Nàng lấy áo khoác từ trong xe ngựa xuống, choàng lên vai Triệu Hi, sau đó đi về phía Vân Trân..
Danh Sách Chương: