"Thái Tử đúng là nhi tử của bệ hạ, nhưng đồng thời hắn còn một thân phận!" Bạch Phi đứng trước mặt Triệu Hi, nói, "Đó chính là hậu nhân của Thịnh gia Tham Lang!"
Lời này vừa nói ra, hiện trường lặng ngắt như tờ.
Theo đó, mọi người hoàn hồn lại, tiếng nghị luận như châu chấu che lấp trời đất.
"Cái gì? Thịnh gia Tham Lang? Thái Tử là hậu nhân của Thịnh gia Tham Lang? Sao có thể? Ngài ấy sao có thể là hậu nhân của Thịnh gia Tham Lang?" Người đầu tiên lên tiếng là ca ca của Vương Hoàng Hậu - Vương thừa tướng.
Ông ta trừng mắt nhìn Triệu Hi, vẻ mặt không dám tin, "Tham Lang năm đó không phải đều bị xử tử hết rồi sao? Ngài ấy sao có thể là hậu nhân Tham Lang?"
"Sao thừa tướng đại nhân dám xác định hậu nhân Thịnh gia Tham Lang năm đó đều đã bị xử tử?" Bạch Phi nhìn ông ta, châm chọc hỏi lại, "Chẳng lẽ năm đó Thịnh gia có bao nhiêu người, có con rơi bên ngoài hay không thừa tướng đại nhân đều tra rõ?"
Sắc mặt Vương thừa tướng lập tức trở nên khó coi.
Có điều, ông ta biết đây không phải thời điểm đối nghịch với Bạch Phi.
Bởi vì bọn họ còn cần Bạch Phi giúp họ lật đổ Thái Tử Triệu Hi.
"Thịnh gia Tham Lang là gì? Sao ta chưa từng nghe nói?" Có người trẻ tuổi nhỏ giọng hỏi.
Lập tức có người thì thầm kể chuyện năm đó Thịnh gia tạo phản thế nào.
Rất nhanh, mọi người ở hiện trường đều biết chuyện xưa của "Tham Lang".
Ánh mắt nhìn Triệu Hi đã thay đổi.
Nếu Thái Tử thật sự là hậu nhân "Tham Lang", vậy tuyệt đối không thể để hắn đăng cơ!
Nếu không, giang sơn Vân Hán Quốc sẽ rơi vào tay phản quân.
"Nói miệng không bằng không chứng, Bạch Phi có chứng cứ gì không?" Ngay lúc này, Vân Trân nhìn thấy Đức Phi vẫn luôn im lặng bỗng đứng dậy, hỏi Bạch Phi.
Nghe Đức Phi hỏi, ánh mắt Bạch Phi hiện lên sự bi thương nhàn nhạt.
Nhưng rất nhanh, bi thương đó liền biến thành căm hận.
Vân Trân phát hiện Bạch Phi thật sự hận "Tham Lang", hận Triệu Hi.
Nhưng trước đây rõ ràng vẫn tốt đẹp, tại sao chớp mắt Bạch Phi lại lựa chọn "phản bội"?
Trong lúc nàng không biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vân Trân âm thầm quan sát tất cả.
Bởi vì nếu nói hậu nhân "Tham Lang", nàng là nữ nhi của Thịnh Vân Lan, mới là đối tượng hoàng tộc Triệu thị muốn diệt khẩu nhất.
Nàng không biết vì sao Bạch Phi lại phản bội "Tham Lang", cho nên nàng không rõ liệu Bạch Phi có nói ra thân phận của nàng hay không.
"Chứng cứ?" Bạch Phi nói, "Thái Tử đúng là nhi tử của bệ hạ, nhưng mẫu thân hắn lại là người Thịnh gia Tham Lang phái tới, ý đồ mê hoặc bệ hạ, thu thập tình báo.
Mẫu thân hắn không phải ai khác, mà chính là bào muội của Thịnh Vân Lan "Tham Lang", Thịnh tiểu thư Thịnh Y Lan!"
"Cái gì? Nữ nhân kia thế mà là gian tế của Tham Lang? Đúng là đáng giận! Năm đó ta đã cảm thấy ả không đúng rồi! Sao lại đột nhiên xuất hiện bên cạnh bệ hạ? Nhưng cố tình khi ấy bệ hạ lại bị ả mê hoặc, không nghe ta khuyên bảo." Nghe Bạch Phi nói xong, Vương Hoàng Hậu là người kích động nhất.
Bởi vì thù hận giữa bà ta và mẫu thân Triệu Hi năm đó chưa giải quyết xong.
"Muốn chứng minh lời ta nói thật ra rất đơn giản." Bạch Phi lấy ra một bình sứ nhỏ chứa chất lỏng màu xanh lục ra.
Khi Vân Trân nhìn thấy bình sứ này, đồng tử liền co rụt lại..
Danh Sách Chương: