Phụ thân của Vương Tân Vũ cũng không phải quan viên thanh chính liêm khiến gì.
Trượng phu của Vương Tân Vũ, Vũ Vương Triệu Kỳ cũng có rất nhiều kẻ địch.
Dù nhìn từ góc độ nào, hình như đều có rất nhiều lý do.
Nhưng cố tình đây lại không phải lý do thật sự dồn Vương Tân Vũ vào chỗ chết!
Bởi vì Vương Tân Vũ đối với những người đó không phải điểm quan trọng nhất.
Cho dù giết Vương Tân Vũ, bọn họ cũng không được lợi gì.
Mà trước đó, Vương Tân Vũ đã rời khỏi kinh thành rất lâu.
Nàng ta luôn ở Thanh Phong Quan, chỉ cần là người sáng suốt đều có thể nhìn ra Vương Tân Vũ sớm đã là quân cờ bị vứt bỏ của Vương gia, của Vũ Vương.
Nàng ta thật sự đã không còn giá trị.
Nếu không phải vì Vương gia, thì đó chính là thù riêng.
Nếu nói là thù riêng thì chỉ có thể là họa Vương Tân Vũ tự chuốc lấy, mà chuyện xảy ra gần đây chỉ có thi thể bị đào lên ở Thanh Phong Quan, thi thể của Nhung Nhung công chúa!
Có khả năng Vương Tân Vũ đã điều tra được gì, bị người nọ biết, sau đó hai người hẹn nhau địa điểm và thời gian gặp nhau trong cung.
Vương Tân Vũ muốn có được thứ gì đó từ người kia, nhưng người kia đương nhiên sẽ không để Vương Tân Vũ uy hiếp mình.
Bởi vì nàng ta biết, nhược điểm kia với mình mà nói là điểm trí mạng.
Nàng ta sẽ vì nhược điểm kia mà không ngừng đồng ý với yêu cầu của Vương Tân Vũ, bị Vương Tân Vũ khống chế.
Nàng ta không muốn bị Vương Tân Vũ khống chế, cũng không muốn bí mật kia có một ngày bị người khác biết.
Không muốn bị Vương Tân Vũ uy hiếp, không muốn bí mật kia bại lộ...
Cách duy nhất chính là giết chết kẻ biết bí mật của nàng ta!
Đây là nguyên nhân Vương Tân Vũ chết!
Nhưng nếu muốn vạch trần người kia, Vân Trân nhất định phải tìm được chứng cứ chứng minh nàng ta giết Vương Tân Vũ! Bắt buộc phải có chứng cứ! Chỉ khi tìm được chứng cứ mới có thể chứng minh người kia thật sự giết người.
Bằng không, với thân phận hiện giờ của người kia, trong tình huống không bằng không chứng, Hình Bộ khẳng định sẽ không bắt người kia chịu thẩm!
"Nàng đang nghĩ gì đó?" Triệu Húc thấy Vân Trân cứ trầm mặc, liền hỏi.
"Thiếp chỉ là đang nghĩ Vũ Vương Phi đi xa như vậy tới đây, có phải là vì hẹn gặp ai không.
Nếu nàng ta đến đây để gặp ai đó, vậy cái chết của nàng ta liệu có thể không phải sự cố không?"
Triệu Húc gật đầu: "Nàng nói không sai.
Đây là hướng điều tra, chúng ta cần tìm được chứng cứ."
Đúng vậy!
Chứng cứ!
Thứ bọn họ thiếu nhất lúc này chính là chứng cứ!
Bỗng dưng, Triệu Húc kéo tay nàng trốn sau gốc cây bên cạnh.
Vân Trân nhìn Triệu Húc.
Triệu Húc hạ giọng nói bên tai nàng: "Có người tới."
Vân Trân ngừng thở.
Bọn họ trốn sau gốc cây nhìn về phía cửa.
Rất nhanh, liền có một cung nữ vội vội vàng vàng đi về phía này.
Trong tay cung nữ kia ôm một tay nải.
Sắc mặt nàng ta hoảng loạn, giống như sợ bị người ta nhìn thấy.
Nàng ta tới nơi bị vây quanh thì dừng lại, đặt tay nải xuống đất, mở ra, lấy ra một cái thau đồng, sau đó đốt tiền giấy cho người chết.
Vân Trân và Triệu Húc trốn sau gốc cây, nhìn tới cảnh này, hai người cùng quay đầu nhìn nhau..
Danh Sách Chương: