Mục lục
Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nhưng nó lại nhớ tới những gì mẫu phi dặn dò, mẫu phi sẽ ra ngoài mấy ngày, bảo nó nghe lời vị tỷ tỷ kia.
Chỉ cần nó nghe lời, mẫu phi sẽ về sớm.
Du Nhi rất nghe lời.
Du Nhi nghe lời mẫu phi, nghe lời tỷ tỷ.
...
Sau khi Thấm Chiêu Nghi qua đời, việc sắp xếp cho Triệu Du trở thành vấn đề.
Theo thân phận và tuổi tác của Triệu Du, hiện tại nó không nên tiếp tục ở lại trong cung.

Tiên hoàng qua đời, tân hoàng đăng cơ.

Sau này nữ nhân trẻ tuổi trong hậu cung đều là nữ nhân của tân hoàng.

Triệu Du là hoàng đệ, không nên ở đây.

Nhanh thôi Triệu Húc sẽ phong vương vị cho nó, dọn ra khỏi hoàng cung.
Nhưng tình hình của Triệu Du lại quá đặc biệt.
Trừ khi tìm được người đáng tin, nếu không, dù là Vân Trân hay Triệu Húc đều không yên tâm để nó dọn ra ngoài.

Trước đây bên cạnh Thấm Chiêu Nghi cũng không có ai, chỉ có một ma ma tin được.

Nhưng ma ma kia tuổi đã lớn, chỉ chiếu cố Triệu Du được thêm mấy năm.

Để ma ma chăm sóc Triệu Du không phải kế sách lâu dài.
Trong khoảng thời gian này, Triệu Du đều ở viện cách vách Vân Trân để tiện chiếu cố.
Triệu Húc mới vừa đăng cơ, viện hậu cung không nhiều.

Để Triệu Du tạm thời dọn tới cũng không có vấn đề gì.

Nhưng dù thế vẫn rước lấy phê bình kín đáo, có vài kẻ chạy tới trước mặt Thái Hậu, nói bậy về Vân Trân.

Nghe nói trong triều đình cũng bắt đầu có nghị luận.
Mọi người đều biết Triệu Du là tên ngốc, căn bản không hiểu chuyện tình ái nam nữ.
Vân Trân nhận nó ở viện bên cạnh cũng chỉ là tạm thời chăm sóc.

Nhưng dù sao sự tồn tại của nàng, hoặc sự tồn tại của Triệu Du vẫn khiến người ta ghét bỏ.
Một vài tin đồn nhảm nhí theo đó truyền ra.
Triệu Húc tin nàng.
Nhưng dù sao đây cũng không phải kế lâu dài.
Ngay hôm qua, Cát Vương Triệu Duẫn đột nhiên tiến cung tới gặp nàng.
Triệu Duẫn nói hắn tình nguyện thay Thấm Chiêu Nghi đã chết chiếu cố Triệu Du.
"Đời này của ta coi như bị hủy hoại rồi." Triệu Duẫn nói với Vân Trân, "Sau khi Mặc Nhiễm chết, ta không có ý định nạp thêm nữ nhân nào khác.

Cho dù bên cạnh có nữ nhân, cũng không thể có con nối dõi.


Ta lớn tuổi hơn Du Nhi, trước đây lúc nó còn tỉnh táo rất thích dính lấy ta.

Ta nghĩ trước mắt nếu để chọn một người chăm sóc Du Nhi, ta là người được chọn phù hợp nhất."
Đề nghị của Triệu Duẫn, Vân Trân có hơi lung lay.
Vân Trân tin vào nhân phẩm của Triệu Duẫn.
Hắn nói đúng, Mặc Nhiễm đã chết, mà bản thân hắn cũng không thể có con.

Triệu Du vừa lúc mất đi mẫu phi...
Hai người họ nương tựa lẫn nhau, dù là đối với Triệu Duẫn hay với Triệu Du đều không phải chuyện xấu.
"Ta chỉ có một thỉnh cầu." Triệu Duẫn nhìn nàng, "Ta hi vọng ngươi có thể khuyên bảo bệ hạ để ta đưa Du Nhi tới đất phong.

Nơi kinh thành thị phi này quá phức tạp.

Dù là đả kích ngầm hay công khai, chỉ cần ở đây, không ai có thể đứng ngoài cuộc mãi mãi.

Ở nơi này, ta và Du Nhi đều mất đi người chúng ta trân quý nhất.

Ta không muốn ở lại đây nữa.

Quãng thời gian còn lại, ta không cầu đại phú đại quý hay quyền lực, cũng không cần gì xa vời, chỉ hi vọng nửa đời sau của ta và Du Nhi bình bình an an, đơn giản là được."
Đây có lẽ cũng là điều kiện duy nhất để Triệu Duẫn chiếu cố Triệu Du.
Vân Trân nghĩ.
Có lẽ Triệu Duẫn đúng là người lựa chọn phù hợp nhất.
Thấm Chiêu Nghi đến từ Thịnh gia "Tham Lang", đã từng là hạ nhân của Thịnh gia.

Ngay lúc này bà ấy không thể có người nhà mẹ đẻ tới thay mình chiếu cố Triệu Du..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK