"Chỉ cần các ngươi không tổn thương đến Thất điện hạ, ta đương nhiên sẽ không giở trò." Vân Trân đỡ Triệu Du, nói.
"Vậy ngươi mau nói cho ta biết, ngọc tỷ ở đâu!" Đào Yêu tiên tử cầm roi chỉ vào Vân Trân.
Vân Trân nhìn họ, cắn răng: "Ngọc tỷ ở Quốc Thọ Viên."
Đào Yêu tiên tử và Quỷ Ảnh Thủ nhìn nhau.
"Quốc thọ viên? Đó không phải nơi hôm nay lão hoàng đế tổ chức tiệc mừng thọ à? Ngươi chơi chúng ta!" Quỷ Ảnh Thủ tức giận.
"Cái mạng nhỏ của ta hiện giờ đang nằm trong tay các ngươi, ta nào dám lừa các ngươi?" Vân Trân nói, "Quốc Thọ Viên hôm nay quả thật đáng tổ chức tiệc mừng thọ của bệ hạ, đồng thời, ngọc tỷ cũng ở đó.
Dù sao ngọc tỷ là vật tượng trưng cho thân phận đế vương, trường hợp quan trọng như vậy, ngọc tỷ đương nhiên sẽ được bệ hạ mang theo bên người.
Hơn nữa, ta còn nghe nói hôm nay trong yến hội bệ hạ sẽ ban xuống mấy đạo thánh chí, đến lúc đó cần dùng ngọc tỷ đóng dấu."
Thời điểm nói những lời này, Vân Trân không hề hoang mang, thoạt nhìn không giống nói dối.
Đào Yêu tiên tử và Quỷ Ảnh Thủ nhìn nhau, dường như đang cân nhắc lời Vân Trân nói là thật hay giả.
"Ngươi không gạt chúng ta?" Một lát sau, Đào Yêu tiên tử hỏi nàng.
"Đương nhiên không, ta còn muốn sống."
Nghe Vân Trân nói xong, Đào Yêu tiên tử và Quỷ Ảnh Thủ thương lượng, rồi nói: "Vậy ngươi và ta đến Quốc Thọ Viên trộm ngọc tỷ, Quỷ Ảnh Thủ sẽ trông chừng điện hạ của ngươi.
Nếu ngươi dám giở trò, chúng ta lập tức giết hai người các ngươi!"
Xem ra bọn họ rất cẩn thận.
"Ngươi định trà trộn vào thế nào?" Vân Trân hỏi.
Đào Yêu tiên tử cười cười, chỉ phía sau nàng: "Không phải đó sao?"
Vân Trân quay đầu, liền thấy cung nữ đi theo Triệu Du khi nãy đang mở lớn hai mắt, khiếp sợ nhìn họ.
"A!"
Nàng ta hoàn hồn, vừa muốn kêu, đã bị Quỷ Ảnh Thủ ném đá đánh trúng, ngã xuống đất, hôn mê.
...!
Vân Trân quay lại bên ngoài Quốc Thọ Viên.
Phía sau là Đào Yêu tiên tử đã thay y phục của cung nữ.
"Đi mau! Đừng hòng ra vẻ!" Tay Đào Yêu tiên tử đặt trên eo nàng, hạ giọng uy hiếp.
Vân Trân hít sâu một hơi, nâng bước vào Quốc Thọ Viên.
Hiện tại chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Còn về ngọc tỷ...!
Lời nàng nói căn bản là để lừa bọn họ.
Ngọc tỷ căn bản không có ở Quốc Thọ Viên, hôm nay hoàng đế cũng không có thánh chỉ cần dùng ngọc tỷ.
Nàng nói như vậy chẳng qua là muốn kéo dài thời gian, dẫn dụ họ tới đây.
Ở Quốc Thọ Viên có nhiều hộ vệ, đám người Đào Yêu tiên tử muốn ra tay cũng phải ước lượng.
"Vân Trân, ngươi đi đâu vậy?" Đúng lúc này, có cung nữ quen nhìn thấy Vân Trân, liền chạy tới kéo tay nàng, "Thượng Thực Cục có hai cung nữ dâng đồ ăn đột nhiên tiêu chảy, không thể tới.
Hai người các ngươi vừa lúc...!Đi cùng ta..."
Nói rồi, cung nữ kéo Vân Trân tới nơi truyền thiện.
Vân Trân vốn định thoái thác, lại bị Đào Yêu tiên tử trừng mắt liếc một cái.
Vân Trân không còn cách nào, chỉ có thể căng da đầu.
Lát nữa xảy ra chuyện gì, thật sự chỉ có thể hành sự theo hoàn cảnh.
...!
Rất nhanh, trên tay Vân Trân và Đào Yêu tiên tử đã bị phân cầm hai đĩa đồ ăn.
Cung nữ kia chỉ vào đồ ăn trong tay Vân Trân, dặn dò lần nữa, đây là đồ ăn của bệ hạ, đến lúc đó không thể có bất kỳ sơ suất nào.
Sau khi qua kia, để nội thị kiểm tra đồ ăn, mới có thể bưng lên bàn..
Danh Sách Chương: