Vân Trân và Triệu Húc ở chỗ Triệu Du một canh giờ, bỗng có nội thị trong cung tới tìm, nói đã xảy ra chuyện, cần Triệu Húc định đoạt.
Bọn họ phải trở về.
Lúc đi, Triệu Du không nỡ.
"Vân phi tỷ tỷ, lần sau khi nào tỷ đến vậy?" Triệu Du hỏi Vân Trân.
Vân Trân nhìn cây trong viện, nói: "Chờ cây này nở hoa, ta sẽ tới.
Du Nhi phải ngoan, không thể như hôm nay ở mãi trên nền tuyết, có biết không?"
"Du Nhi biết, Du Nhi rất nghe lời."
Vân Trân nhìn nó, mỉm cười, sau đó cùng A Linh và Tiểu Từ theo Triệu Húc lên xe ngựa, trở về kinh thành.
Trên đường hồi kinh, Vân Trân cứ suy nghĩ miên man.
...
Buổi tối, khi Triệu Húc lần nữa xuất hiện ở Vân Thủy Cung, tâm trạng Vân Trân có hơi khác.
"Bệ hạ chắc đêm na còn ngủ lại ở Vân Thủy Cung sao?" Vân Trân hỏi.
Hôm qua Triệu Húc ngủ lại ở Vân Thủy Cung, có thể giải thích rằng vì là ngày đầu nàng hồi cung.
Nhưng ngày đầu năm mới, Triệu Húc lại tới Vân Thủy Cung.
Cộng với chuyện hai đêm hắn đều tới đây...
Chỉ sợ ngày mai, trong cung lại có lời đồn nói nàng chuyên sủng.
"Trẫm muốn ngủ ở đâu thì ngủ ở đó.
Chẳng lẽ Vân phi quản được việc này sao?" Triệu Húc hỏi lại.
Triệu Húc đã nói như vậy, Vân Trân không nói gì thêm.
Ban đêm lúc nghỉ ngơi, Triệu Húc vẫn nằm bên ngoài, Vân Trân nằm bên trong.
Lần này, Triệu Húc không im lặng như tối hôm qua.
"Về chuyện của Du Nhi, có phải nàng đang nghi hoặc không?" Triệu Húc hỏi.
Vân Trân sửng sốt.
Không đợi nàng trả lời, Triệu Húc đã nói tiếp: "Thật ra bốn năm trước, Du Nhi đã xảy ra chuyện..."
Năm năm trước, Triệu Húc cự tuyệt thỉnh cầu đưa Triệu Du về đất phong của Triệu Duẫn.
Sau đó, Triệu Duẫn bị điều đi canh giữ hoàng lăng.
Mà Triệu Du thì được an bài ở biệt viện ngoài kinh thành.
Triệu Húc đặc biệt lựa chọn một vài hạ nhân đưa tới đó chiếu cố Triệu Du, đồng thời cũng phái ma ma từng chiếu cố Triệu Du tới.
Ban đầu, có ma ma kia trông chừng, đám hạ nhân còn an phận.
Nhưng ma ma kia tới biệt viện một năm, liền mắc bệnh qua đời.
Sau khi ma ma chết, Triệu Húc lại phái ma ma khác tới.
Vị ma ma này không dụng tâm chiếu cố Triệu Du như ma ma trước.
Rất nhanh, ma ma này và hạ nhân tâm thuật bất chính trong nhà thông đồng, bắt đầu lừa trên gạt dưới.
Bọn họ ỷ vào việc Triệu Du là kẻ ngốc, không phân biệt được nhiều chuyện.
Mà trong cung, tuy Triệu Húc thường phái người tới thăm hỏi, nhưng hắn dù sao cũng là vua một nước, có rất nhiều việc, đâu thể nơi nào cũng hỏi tới?
Ma ma kia vốn là người trong cung, rất nhanh đã thông đồng với người Triệu Húc phái tới.
Bọn họ tự mình cắt giảm bạc và ban thưởng trong cung cho Triệu Du, cũng không chăm sóc Triệu Du như ngày trước.
Không bao lâu, Triệu Du sinh bệnh.
Triệu Du bệnh, ma ma và hạ nhân trong phủ cũng không chiếu cố, chỉ làm qua loa, thế nên bệnh tình của Triệu Du ngày càng nghiêm trọng.
Mà đúng lúc này, không biết vì sao Triệu Húc lại đột nhiên nhớ tới đệ đệ của mình, nhất thờ nổi hứng, không thông báo đã tự tới cửa tìm.
Kết quả, liền thấy hạ nhân ngồi trong nhà chính vốn thuộc về chủ tử chơi bài.
Còn chủ nhân thật sự là Triệu Du lại nằm ở phòng khách, đang sốt cao..
Danh Sách Chương: