"Ngươi và biểu tiểu thư Tô gia..."
Tôn Thúy Nga mỉm cười, rót cho nàng ly trà.
Qua một năm học tập, Tôn Thúy Nga hiện giờ càng giống tiểu thư khuê các.
Nếu lúc này có người nhảy ra nói nàng ta chẳng qua là nữ nhi của hạ nhân, có lẽ sẽ không có ai tin.
"Nàng ta hả!" Tôn Thúy Nga khinh thường hừ lạnh, "Thoạt nhìn nhu nhược, nhưng tâm địa lại gian xảo.
Rõ ràng là tiểu thư khuê các, Tô gia lại là phú hào số một Giang Nam, nhưng bản thân nàng ta lại thích những thứ bàng môn tà đạo."
"Nàng ta có việc muốn ngươi hỗ trợ?" Vân Trân hỏi.
"Không sai." Tôn Thúy Nga cười như không cười nhìn nàng, "Hơn nữa, việc nàng ta nhờ có chút liên quan tới ngươi."
Liên quan tới nàng?
Vân Trân nhíu mày.
Thì ra từ hôm ấy, sau khi Tôn Thúy Nga ở hoa viên giải vây giúp Tô Thanh Loan, hai người đã thườn xuyên qua lại.
Trong lúc vô tình Tô Thanh Loan biết được Tôn Thúy Nga biết chút thuật vu cổ.
Tô Thanh Loan hi vọng Tôn Thúy Nga có thể giúp mình tìm một loại cổ trùng, loại cổ trùng này có thể khống chế tình cảm của một người, sau khi sử dụng, người bị hạ cổ sẽ thích người hạ cổ.
"Ha! Thật đúng là đại tiểu thư, không biết từ cuốn sách nào đọc được mấy thứ gật người đó.
Cổ trùng luôn nằm trong tay những thế lực thần bí, khiến rất nhiều người nghe qua đều kinh sợ, nhưng không có yêu ma hóa như vậy." Tôn Thúy Nga cười nhạo, "Nếu chỉ bằng con sâu nhỏ đã có thể thao túng tình cảm của một người, vậy loại bí thuật kia không phải đã tràn lan rồi sao?"
"Nàng ta muốn hạ cổ trùng trên người..."
"Đương nhiên là biểu ca của nàng ta." Nói tới đây, Tôn Thúy Nga bỗng dừng lại, híp mắt nhìn Vân Trân, "Có lẽ để lấy được sự tín nhiệm của ta, nàng ta nói ta nghe một việc.
Tứ thiếu gia thích ngươi sao?"
Trong mắt Tôn Thúy Nga có vài phần quan sát, vài phần tức giận.
Vân Trân không lập tức trả lời.
"Vậy còn ngươi? Ngươi thích hắn không? Nếu ngươi thích hắn, vậy Ngụy đại ca phải làm sao đây?" Tôn Thúy Nga phẫn nộ.
...!
Cuối cùng, Vân Trân không trả lời sự chất vấn của Tôn Thúy Nga.
Nàng chỉ nói, đây là chuyện của họ, không liên quan tới nàng ta.
Tôn Thúy Nga nghe xong, vô cùng tức giận, đôi mắt lập lòe nguy hiểm.
Sau trận lửa năm đó, Vân Trân đã nhìn ra Tôn Thúy Nga cực kỳ bướng bĩnh, rất dễ để tâm những chuyện vụn vặt, tích lũy oán hận.
Nàng không muốn tiếp tục đề tài này, mà hỏi: "Trên thế gian này thật sự không có cổ trùng có thể khống chế tình cảm sao?"
Ví dụ như, tình nhân cổ Tô trắc phi hạ trên người bọn họ.
"Cũng không phải hoàn toàn không có.
Khiến một người khăng khăng thích người mình không yêu thì chắc chắn không có.
Đa phần đều là giết người, mê hoặc tâm trí, có điều..." Nói tới đây, Tôn Thúy Nga dừng lại, "Có điều ta từng nghe người ta nhắc qua, trong truyền thuyết có tình nhân cổ, là loại mê hoặc tâm trí lợi hại nhất.
Nó có thể chia rẽ hai người yêu nhau đang sống sờ sờ, cũng có thể khiến một người trong số đó tuân theo người kia vô điều kiện."
Vân Trân nheo mắt, hỏi: "Loại cổ như vậy có thể giải không?"
"Có! Đương nhiên có thể giải!" Tôn Thúy Nga bật cười.
Trong lòng Vân Trân vừa nhen nhóm hi vọng, lại nghe nàng ta nói, "Chỉ cần một người chết, người còn lại có thể sống.".
Danh Sách Chương: