Tốt khoe xấu che, đóng cửa lại đánh thì ai mà biết?
Vừa thấy Tô Lan Ninh đã trở về, Tần Huệ Mẫn liền ôm cô ta khóc lóc: “Lan Ninh ơi, mẹ không thiết sống nữa, con nha đầu chết tiệt Tô Lan Huyên gài bẫy mẹ, cha con muốn đánh chết mẹ”
“Mẹ đừng khóc” Tô Lan Ninh trấn an Tần Huệ Mẫn, sau đó nhìn Tô Khánh Thành nói: “Cha, chuyện tối nay con cũng đã nghe kể rồi. Chắc chắn là Tô Lan Huyên hãm hại mẹ, lúc trước mẹ từng nói với con là công ty xảy ra vấn đề, mẹ đi tìm chú Chu để nghĩ cách xin đầu tư, cha hiểu lầm rồi”
Chuyện còn chưa đi đến hồi kết, Tô Lan Ninh sẽ không ngu xuẩn tới mức trở mặt. Cô ta không hiểm lạ làm thiên kim nhà họ Tô, cô ta muốn làm cô chủ của nhà họ Chu. Nhưng cô ta còn chưa được nhà họ Chu nhận về, vậy thì ở nhà họ Tô không thể quá tuyệt tình. Tô Lan Ninh nháy mắt với Tân Huệ Mẫn. Trên đường đi, Tô Lan Ninh đã hỏi rõ ràng chuyện xảy ra tối nay.
Tần Huệ Mẫn mềm giọng phụ họa: “Lão Tô, Lan Ninh nói đúng lắm, em với Chu Đức Độ là trong sạch, chẳng qua thấy gần đây anh vất vả quá, phát sầu vì chuyện tiền bạc nên em mới hẹn Chu Đức Độ ra ngoài ăn cơm, muốn ông ấy đầu tư cho công ty của anh.”
“Cha, cha với mẹ đều cưới nhau bao nhiêu năm rồi, cha còn không tin mẹ sao?” Tô Lan Ninh kẻ xướng người họa với Tần Huệ Mẫn: “Mẹ con toàn tâm toàn ý với cha, sao có thể làm chuyện có lỗi với cha”
“Đúng đấy lão Tô, chúng ta đều làm vợ chồng mười mấy năm rồi.” Tần Huệ Mẫn lau nước mắt, tủi thân nói: “Em một lòng vì cái nhà này, thế mà anh còn nghi ngờ em. Bây giờ chẳng những đắc tội Chu Đức Độ mà con gái lớn của anh còn đắc tội nhà họ Lý, bây giờ cứ chờ nhà họ Lý tới cửa tính số đi.” Tần Huệ Mẫn cố ý chĩa mũi dùi về phía Tô Lan Huyên.
Quả nhiên vừa nghe tới tên Tô Lan Huyên, Tô Khánh Thành lập tức nổi trận lôi đình: “Đứa con. bất hiếu này”
So với việc Tần Huệ Mẫn bất trung, việc cấp bách bây giờ là làm thế nào ứng phó với nhà họ
Tân Huệ Mẫn và Tô Lan Ninh liếc nhau, thấy đã thành công dời lực chú ý của Tô Khánh Thành, Tô Lan Ninh giả vờ lo lắng lại đổ thêm dầu vào lửa: “Cha, Lý Thái có thù tất báo, chắc chắn sẽ gây sự với chúng ta. Mặc dù Tô Lan Huyên không ở nhà, nhưng dù gì cũng là họ Tô, vẫn là người nhà họ Tô, nhà họ Lý sẽ chỉ tính sổ với nhà họ Tô thôi, khi đó nhà họ Tô sẽ xong đời”
Tô Khánh Thành nhăn mặt, sắc mặt rất khó coi. Tần Huệ Mẫn còn nói: “Chuyện này là do Tô Lan Huyên gây ra, vậy thì hãy để Tô Lan Huyên giải quyết. Oan có đầu nợ có chủ, lão Tô, nếu muốn nhà họ Lý không tìm phiền toái thì chúng ta chỉ còn một cách”
“Cách gì?” Tô Khánh Thành hỏi theo phản xạ, có thể thấy ông ta kiêng kỵ nhà họ Lý cỡ nào.
Ánh mắt Tần Huệ Mẫn đắc ý, nói: “Đoạn tuyệt quan hệ với Tô Lan Huyên. Chỉ cần cô ta không phải là người nhà họ Tô thì nhà họ Lý không còn lý do nào kiếm chuyện với chúng ta”
Nghe vậy, Tô Lan Ninh âm thầm vui vẻ, xúi giục: “Đúng đấy cha, con cảm thấy ý kiến này hay đấy. Cha đừng do dự nữa, chứ chờ sáng mai nhà họ Lý tới nơi thì trễ rồi”
Tô Khánh Thành cau mày: “Nhưng dù gì Tô Lan Huyên cũng là con gái tôi” Cho dù không thích con gái lớn này, Tô Khánh Thành cũng chưa từng nghĩ tới chuyện cắt đứt quan hệ.
“Cha, nhà họ Tô sắp xong đời rồi, thủ đô này sẽ không còn nhà họ Tô nữa” Tô Lan Ninh không cam lòng nói: “Cha vất vả nửa đời người, công sức chẳng lẽ đều trôi theo dòng nước hết? Đoạn tuyệt quan hệ với Tô Lan Huyên, giải quyết chuyện của nhà họ Lý, hôm sau con sẽ hẹn Lâm Minh đi gặp chú Chu cùng nhau uống trà, nể mặt nhà họ Sở, chuyện hôm nay cũng sẽ được cho qua”
Câu nói của Tô Lan Ninh khiến Tô Khánh Thành bị thuyết phục, bắt đầu dao động. Ông ta cũng không muốn công sức nửa đời người của mình bị sụp đổ.
Tần Huệ Mẫn lại nói thêm một câu: “Lão Tô, trời sắp sáng rồi, ông còn không làm quyết định thì sẽ trễ thật đấy”
Tô Khánh Thành phần chờ, nói: “Tôi sẽ tìm luật sư cắt đứt quan hệ với Tô Lan Huyên trước khi trời sáng. Cô thành thật ở nhà chờ tôi, tôi sẽ ra ngoài một chuyến”
Lúc trước Tô Lan Huyên đã đắc tội nhà họ Lục, bây giờ lại đắc tội với nhà họ Lý, sớm muộn gì nhà họ Tô cũng sẽ bị Tô Lan Huyên làm hại. Nhớ tới lần trước Lục Đồng Quân cảnh cáo mình là không thể làm chủ hôn sự của Tô Lan Huyên, Tô Khánh Thành nghĩ có lẽ là vì Tô Lan Huyên đã đắc tội nhà họ Lục nên Lục Đồng Quân mới nói vậy, không chừng sớm muộn gì cũng sẽ tính sổ với Tô Lan Huyên. Nghĩ đến đây, Tô Khánh Thành càng muốn phủi sạch quan hệ với Tô Lan Huyên để tránh bị vạ lây.
Tô Khánh Thành vừa rời đi, Tần Huệ Mẫn lập tức nắm tay Tô Lan Ninh khóc: “Lan Ninh, nếu con đến trễ thêm một chút thì mẹ sẽ bị đánh chết mất” .
“Mẹ” Tô Lan Ninh trấn an: “Sao mẹ lại bất cẩn để Tô Lan Huyên gài bẫy vậy?”
“Con nha đầu chết tiệt đó! Món nợ hôm nay mẹ sẽ không để yên” Ánh mắt Tần Huệ Mẫn tràn đầy ác độc, miệng mở quá lớn nên đụng tới vết thương trên mặt, khiến bà ta đ thêm căm thù Tô Lan Huyên.
Tần Tấn Tài ngồi xuống sofa: “Lan Ninh, may mà vừa rồi con thông minh. Mẹ vui lắm, con thành thục hơn trước kia rất nhiều.”
Tân Huệ Mẫn hơi kinh ngạc vì sự thay đổi của Tô Lan Ninh, chỉ mới nói hai ba câu đã khiến Tô Khánh Thành đồng ý cắt đứt quan hệ với Tô Lan Huyên,
Ánh mắt Tô Lan Ninh ghen ghét: "Sở Lâm Minh vẫn còn tình cảm với Tô Lan Huyên. Con sẽ không để yên cho Tô Lan Huyên đầu”
Hôm sau, Tô Lan Huyên ngủ dậy, bên cạnh đã trống rỗng, Lục Đồng Quân không ở trên giường.
Thói quen thật đáng sợ. Mới chung sống nửa tháng mà cô đã quen với việc ngủ dậy có thể thấy anh. Anh không có mặt, trái tim cô cũng trống vắng.
Tô Lan Huyên lười biếng vươn vai, ngửi thấy mùi thơm bay ra từ nhà bếp, chợt cảm thấy đói bụng. Tô Lan Huyên đi dép lê vào bếp, Lục Đồng Quân đã chuẩn bị bữa sáng tình yêu sẵn sàng. Trứng gà chiên xúc xích, sandwich phối hợp với sữa bò.
“Em dậy rồi, đi rửa tay đi, sắp ăn cơm được rồi.” Lục Đồng Quân cười bưng bữa sáng lên bàn. Nếu để người nhà họ Lục biết đường đường là người cầm quyền nhà họ Lục mà lại nấu bữa sáng cho bạn gái trong một phòng trọ chưa đầy ba mươi mét vuông thì có lẽ sẽ kinh ngạc rớt cảm.
Nhìn bữa sáng nóng hổi, Tô Lan Huyên cảm thấy rất hạnh phúc.
“Cảm ơn anh yêu” Tô Lan Huyên nhón chân hôn lên má Lục Đồng Quân. Cô đã quen với những động tác thân thiết với Lục Đồng Quân.
way.
Lục Đồng Quân bày ra vẻ mặt trẻ nhỏ dễ dạy: “Mau lên còn đi làm, sắp trễ giờ rồi”
“Phải rồi” Tô Lan Huyên xem đồng hồ, vội vàng đi rửa mặt thay quần áo. Cô trốn sau bình phong: “Anh không được nhìn lén đâu đấy”
Lục Đồng Quân dở khóc dở cười. Có chỗ nào trên người Tô Lan Huyên mà anh chưa từng thấy?
Thay quần áo xong, Tô Lan Huyên ngồi vào bàn ăn điểm tâm. Lục Đồng Quân bỗng nói: “Lan. Huyên, chúng ta đổi căn nhà rộng hơn đi”
Căn nhà này rất ấm áp, nhưng nó quá nhỏ, anh không muốn Tô Lan Huyên chịu thiệt thòi sống trong căn nhà nhỏ xíu này.
Nhắc tới việc đổi nhà trọ, Tô Lan Huyên hơi rối rắm: “Mức sống ở thủ đô quá cao, chúng ta còn cần để dành tiền mua nhà, nếu đổi nhà trọ thì không có lợi đầu”
Tô Lan Huyên rất biết tiết kiệm trong cuộc sống, chỉ hận một ngàn không thể xài được như hai ngàn. Căn bệnh của Tô Hạo Trần cũng khiến Tô Lan Huyên băn khoăn. Cô phải kiếm được nhiều tiền hơn nữa, vậy thì Tô Hạo Trần không cần dựa dẫm vào nhà họ Tô để chữa bệnh.
“Anh có tiền...” Lục Đồng Quân còn chưa dứt lời thì đã bị Tô Hạo Trần cắt ngang: “Có tiền cũng không thể tiêu xài lung tung. Anh chở khách cũng rất vất vả mà. Phải rồi, xe của anh đã mang đi sửa, tối qua chúng ta đã nói rồi nhé, mấy ngày nay anh ở nhà đi, đừng đi đâu hết, nghỉ ngơi cho khỏe, nghe chưa?”
Bạn gái đau lòng mình vất vả à? Lục Đồng Quân nở nụ cười: “Ừ, anh đều nghe em. Đúng rồi, hôm nay sẽ phát lương, em nhớ rõ kiểm tra tài khoản.”
Lúc trước Lục Đồng Quân đã đưa thẻ ngân hàng cho Tô Lan Huyên.
“Ừ” Tô Lan Huyên vội vàng nhại mấy miếng: “Anh yêu, em phải đi làm đây, anh ngoan ngoãn nhà chờ em về nhé”
“Ừ” Lục Đồng Quân lúc nào cũng cưng chiều Tô Lan Huyên.
Tô Lan Huyên vừa ra khỏi cửa thì đã nhận được điện thoại của An Nhã Hân: “Tô Lan Huyên, cậu xem tin tức chưa? Cha cậu đã cắt đứt quan hệ với cậu rồi.”
Tối qua An Nhã Hân rời đi trước nên không biết chuyện xảy ra tối qua, bây giờ cô mới nghe tin.
Tô Lan Huyên lên mạng xem, quả nhiên Tô Khánh Thành đã kêu luật sư tuyên bố Tô Khánh Thành đoạn tuyệt quan hệ với cô, cô không còn là con gái của nhà họ Tô nữa. Xem ra Tô Khánh Thành thật sự sợ dính líu tới cô, chỉ nói cắt đứt quan hệ ở trên mạng chứ không đăng kèm một tấm hình nào. Từ đầu tới cuối, cô làm cô cả nhà họ Tô mà không có cơ hội lộ diện với thân phận là con gái của Tô Khánh Thành. Không mấy người biết cô cả của nhà họ Tô là ai, nhưng bây giờ ai cũng biết cô cả nhà họ Tô đã bị đuổi ra khỏi nhà.
Dù sao cũng là cha con ruột, đột nhiên bị ruồng bỏ, Tô Lan Huyên không khó chịu mới là lạ. Tô Lan Huyên cũng biết rõ Tô Khánh Thành sợ đắc tội nhà họ Lý nên mới đoạn tuyệt quan hệ với
mình. Cha nhà người ta biết con gái mình bắt nạt thì đều bảo vệ con gái, còn cha cô thì bạc tình ích kỷ, trực tiếp đuổi cô ra khỏi nhà.
Chuyện Tô Khánh Thành và Tô Lan Huyên đoạn tuyệt quan hệ gây ra chấn động không lớn không nhỏ trên mạng, Lục Đồng Quân đương nhiên cũng biết tin. Ánh mắt anh lạnh lùng, nhất thời đau lòng Tô Lan Huyên. Thừa dịp Tô Lan Huyên đi làm, Lục Đồng Quản trở về nhà chính của nhà họ Lục một chuyến, đeo mặt nạ vết sẹo, chống nạng, trông như bệnh nặng sắp chết.
Nhà chính của nhà họ Lục toàn là tại mắt của người khác. Muốn giấu diếm những kẻ lòng muông dạ thú trong nhà họ Lục thì không thể thả lỏng.
Vạn Hoài Bắc đã đến từ sớm: “Lão đại, anh đọc tin tức trên mạng chưa? Nói thật lần đầu em thấy một ông cha hèn nhát tuyệt tình đến mức này. Không biết nếu Tô Khánh Thành nghe tin con gái mình được anh coi trọng thì ông ta có hối hận vì quyết định hôm nay hay không?
“Một kẻ không quan trọng mà thôi. Ông ta ruồng bỏ Tô Lan Huyên, sau này sẽ không còn quan hệ gì với Tô Lan Huyên nữa” Lục Đồng Quân thản nhiên nói: “Ngược lại còn bớt phiền toái.”
Vạn Hoài Bắc tán đồng: “Cũng đúng. Người cha bạc tình ích kỷ như vậy thì còn giữ lại làm gi?"
Họ đang trò chuyện thì một vị phu nhân quý phái vui vẻ đi tới: “Con trai à, mẹ nghe cậu của con nói con đã có bạn gái. Khi nào dẫn về nhà cho mẹ xem?”
Người này chính là Trần Hương Thủy, mẹ của Lục Đồng Quân. Vừa nghe tin con trai đã có người yêu, Trần Hương Thủy vui vẻ vô cùng. Ba đời vợ đã khuất”, thanh danh khắc thế của Lục Đồng Quân đã nổi tiếng khắp nơi, lại thêm bị hủy dung què chân, không còn sống được mấy năm, toàn bộ thủ đô này không có mấy cô gái muốn gả cho anh. Bà làm mẹ, cũng biết con trai mình muốn làm việc lớn nên giả vờ bị hủy dụng què chân, nhưng như thế cũng không thể chậm trễ con trai tìm vợ để bà có thể bế cháu.
Thực ra nếu không phải năm đó Lục Đồng Quân mạng lớn thì đã thật sự chết trong trận tại nạn giao thông lần đó. Nhà họ Lục là gia tộc lớn có tới mấy trăm người, người chi thứ rất đông, đều theo dõi vị trí người cầm quyền của nhà họ Lục. Cái ghế này không dễ ngồi tí nào.
Lục Đồng Quân lạnh lùng nhìn Vạn Hoài Bắc. Vạn Hoài Bắc lập tức nói: “Lão đại, không thể trách em, tối qua anh ra mặt bảo vệ cô Tô, cậu của anh tận mắt chứng kiến”
“Con trai, con có bạn gái là chuyện tốt, giấu mẹ làm gì?” Trần Hương Thủy cười nói: “Nghe bảo là con gái nhà họ Tô hả? Con à, khi nào con mới dẫn cô ấy về cho mẹ xem?”
“Không rảnh” Lục Đồng Quân nhíu mày.
“Con không rảnh thì mẹ tự đi xem nhé” Trần Hương Thủy kích động vô cùng: “Con yên tâm, mẹ sẽ không làm hỏng chuyện của con đầu, mẹ chỉ xem tí rồi đi ngay”
Lục Đồng Quân biết rõ tính cách của mẹ mình. Nếu mình thực sự ngăn cản thì không chừng bà ấy sẽ thực sự làm chuyện gì đó. Anh lạnh nhạt nói: “Mẹ đừng làm cô ấy sợ.
“Thằng bé này! Mẹ có hung dữ đáng sợ đâu mà! Mẹ chỉ muốn đi xem con dâu tương lai của mẹ thôi” Trần Hương Thủy cười nói: “Mẹ đi trước nhé!”
Trần Hương Thủy hấp tấp đến rồi lại hấp tấp rời đi. Vạn Hoài Bắc lo lắng nói: “Lão đại, anh thật sự để bác gái đi tìm cô Tô hả? Lỡ làm hỏng việc thì sao?”
“Mẹ tôi đều có chừng mực” Khóe miệng Lục Đồng Quân cong lên: “Con dâu xấu chung quy đều phải gặp cha mẹ chồng”