Vạn Hoài Bắc bất hòa với Lâu Yến Vy là thật.
Đọc nhanh ở VietWriter
Vạn Hoài Bắc muốn gả cho Lâu Yến Vy cũng là nghiêm túc.
Lãnh Phú Cường nhìn Vạn Hoài Bắc mấy giây sau đó cạn hết ly rượu trong tay mình, nói: “Tớ muốn biết các người ở bên nhau lúc nào rồi, sao lại ở bên nhau, Lâu Yến Vy cô ấy không hiểu về chuyện đó, các người.”
Lãnh Phú Cường quả thật không ngờ được hai người họ bên nhau.
Quá đường đột rồi, hơn nữa đối với sự hiểu biết của anh ta về Lâu Yến Vy, Lâu Yến Vy tuyệt đối sẽ không là người chủ động. Hơn nữa lúc trước Vạn Hoài Bắc cũng nói không có gì với Lâu Yến Vy, hai người không chủ động sao lại phát sinh mọi chuyện?
Đọc nhanh ở VietWriter
Vạn Hoài Bắc rót rượu cũng vào ly rượu của Lãnh Phú Cường nói: “Chúng ta là anh em nhiều năm, tớ cũng không muốn giấu cậu. Lúc dì Trần xảy ra chuyện, trước đó Lâu Yến Vy uống rượu bị bỏ thuốc mà Tô Kiều Lam chuẩn bị, vừa đúng lúc tớ đi đến, cậu cũng biết sức mạnh của Lâu Yến Vy như thế nào mà, tớ yếu ớt đâu phải là đối thủ của cô ấy, nên liền bị cô ấy vồ lấy” .
Lãnh Phú Cường: ".”
“Vạn Hoài Bắc, cậu giấu được người khác nhưng nghĩ lừa được tớ sao? Cậu yếu thế? Cậu không đẩy ra được?”
Sự tu dưỡng của Lãnh Phú Cường trong ba mươi năm nay không kiềm được liền bộc phát ra: “Cái rắm, cậu chính là lão hồ ly, tôi thấy cậu trong mưu có kế, lúc trước có mấy người phụ nữ muốn bò lên giường cậu, bản thân cậu đã không tỉnh cũng có thể né ra ngoài, mỗi Lâu Yến Vy thì cậu không phản kháng lại được?”.
“Bình tĩnh, bình tĩnh” Vạn Hoài Bắc cười như một lão hồ ly mưu kế đa đoan: “Vợ bạn không thể bắt nạt, dù sao Lâu Yến Vy cũng là của tớ rồi. Người anh em à lần này là tớ có lỗi với cậu, quay về tớ giới thiệu cho cậu một người tốt bồi thường cho cậu. Những lời tối nay chính là bí mật giữa hai anh em chúng ta”
Gương mặt của Lãnh Phú Cường đen thui, đây chính là kiểu được lợi mà còn giả vờ ngoan ngoãn.
Lãnh Phú Cường uống liên tiếp mấy ly rượu. Anh ta không cam lòng và lại càng thêm sầu não.
Hai lần tỏ tình đều không thành công, đã vậy còn bị hiểu lầm là thích đàn ông. Lần tỏ tình này còn chưa bắt đầu thì đã kết thúc rồi.
Đột nhiên.
Chợt Lãnh Phú Cường như bừng tỉnh đại ngộ, ánh mắt lướt qua Vạn Hoài Bắc: “Lâu Yến Vy hiểu lầm rằng tớ thích đàn ông. Việc này là do cậu ma xui quỷ khiến phải không?”
Lãnh Phú Cường nhớ có một lần anh ta đưa Lâu Yến Vy đến hiện trường để điều tra một vụ án, cũng chính lúc đó Vạn Hoài Bắc đã dây dưa không dứt với anh ta. Và sau đó Lâu Yến Vy thường nói những điều khiến anh ta không hiểu, bây giờ thì anh ta đã hiểu.
Sau lần đó, Vạn Hoài Bắc luôn đến tổng cục tặng đồ ăn thức uống và tỏ vẻ quan tâm chăm sóc anh ta.
Hai người đàn ông có những hành động như vậy mà không khiến cho người khác hiểu lầm mới lạ đó.
Vạn Hoài Bắc tức giận sờ cái mũi của mình và nói: “Lão Lãnh, tớ tuyệt đối không có ý hãm hại câu chuyện này đâu. Đó thực sự là do đầu óc của Lâu Yến Vy tự suy nghĩ bậy bạ mà thôi. Tớ đã giải thích nhưng cô ấy không tin”.
Lãnh Phú Cường nghiêm mặt lạnh lùng rồi lại uống liên tiếp thêm mấy chén nữa: “Ngày cậu đi ở rể, tớ sẽ đến uống rượu mừng”
“Không thành vấn đề”
Vạn Hoài Bắc mỉm cười, giống như một vị công tử đẹp trai bước ra từ bức tranh cổ kính, rót rượu cho Lãnh Phú Cường: “Người anh em, tớ kính cậu một ly trước”