Đọc nhanh ở VietWriter
Căn cơ của Bóng Đêm đều ở trên hòn đảo này.
Lục Đồng Quân ôm Tam Bảo lại: “Nếu thích thì cứ nán lại một thời gian đi, tôi bảo Jenny dẫn cậu đi tham quan”
“Vậy thật tốt quá, cảm ơn anh rể”
Đọc nhanh ở VietWriter
Lục Đồng Quân đưa cho Jenny một ánh mắt: “Dẫn cậu ta đi tham quan xung quanh một chút, nhưng đừng đi vào rừng rậm sương mù”
“Vâng, lão đại” . Jenny dẫn Tô Hạo Trần rời đi.
Tô Lan Huyên hỏi: “Vì sao không thể đi vào rừng rậm sương mù? Có gì nguy hiểm sao? Hay là?” .
Sương mù bị sương mù bao phủ quanh năm, người đi vào hầu như đều không ra được” Lục Đồng Quân lời ít ý nhiều giải thích: “Hình như đến giờ con phải uống sữa rồi, để anh đi pha sữa bột”.
Tin tức Lục Đồng Quân dẫn theo vợ quay về nhanh chóng truyền khắp cả đảo.
Hệ thống báo động được lắp đặt ở khắp nơi trên đảo, một khí có người đột nhập vào hoặc có hành động khác thường, hệ thống báo động sẽ được kích hoạt.
Tô Lan Huyên tiến lại gần để nhìn, trong camera giám sát, ánh sáng không quá sáng sủa, rõ ràng, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy đường nét đại khái.
Trong biển hình như có thứ gì đó.
Hai vợ chồng họ nhìn nhau, Lục Đồng Quân định phát tín hiệu cho người canh giữ đảo nhưng Tô Lan Huyên đã vội vàng nói: “Ông xã, quỷ nước”
Nghe vậy, Lục Đồng Quân liền đưa mắt nhìn theo, trong video trên máy tính, một người phụ nữ tóc dài bò lên từ dưới biển, mái tóc đã che hết cả khuôn mặt của cô ta, hai tay gầy đét, bò trên mặt đất tiến về phía trước.
Cảnh đêm cùng với thứ vừa bò từ dưới biển lên thật khiến người ta phải kinh sợ.