Mục lục
Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâu Yến Vy giờ cả hai tay lên: “Anh cứ việc bắt tôi đi, chỉ cần thả Hồng Hoa ra là được.”



Đọc nhanh ở VietWriter


Lãnh Phú Cường vô cảm lắc đầu: “Không được.” Dầu muối đều không ăn.


Tính khí bạo lực của Lâu Yến Vy cuối cùng cũng bùng nổ: “Chết tiệt, đội trưởng Lãnh, Lâu Yến Vy này cũng không có nhiều kiên nhẫn đi van xin anh đâu. Nếu anh còn không nói ra chỗ nhốt Hồng Hoa, có tin tôi đào góc tường chia rẽ mối quan hệ của anh với tên công tử bột không hả?”


Lãnh Phú Cường ngẩn người, không biết rốt cuộc là lỗ tai của mình có vấn đề hay bản thân đã nghe nhầm.



Đọc nhanh ở VietWriter


“Lâu Yến Vy, ý của cô là gì?” Lãnh Phú Cường cảm thấy tốt nhất nên hỏi Lâu Yến Vy cho rõ.


Lâu Yến Vy lại tưởng Lãnh Phú Cường đã bị uy hiếp, lập tức cười đầy mỉa mai: “Đừng tưởng tôi không biết anh và công tử bột có quan hệ thế nào, nếu còn không nói cho tôi biết Hồng Hoa ở đâu thì anh cứ chuẩn bị tinh thần đi.”


“Cô đã biết cả rồi?” Lãnh Phú Cường cau mày, cho rằng Lâu Yến Vy đã biết được mối quan hệ thân thích của mình với Vạn Hoài Bắc.


Lời vừa thốt ra, tình hình càng không ổn. Đây chẳng phải là thú nhận còn gì?


Lâu Yến Vy gật đầu: “Đúng, tôi đã sớm biết chuyện này từ rất lâu rồi, đừng tưởng rằng các người che giấu thật kỹ là có thể thoát khỏi ánh mắt của tôi”


Lãnh Phú Cường thở phào nhẹ nhõm, xem ra vừa rồi anh ta thật sự hiểu lầm ý của Lâu Yến Vy. Anh ta nói: “Lâu Yến Vy, chúng tôi cũng không cố ý giấu cô, dù sao quan hệ giữa tôi và Vạn Hoài Bắc không tiện công khai cho lắm, hơn nữa có công khai hay không cũng không phải chuyện gì quan trọng” .





“Tôi không biết chính xác Bạch Hồng Hoa bị giam ở đâu, nhưng rất có thể ở ba nơi này.” Lãnh Phú Cường nói: “Một là nhà tù an toàn nhất trong thủ đô, nhà tù Gamma, nơi còn lại là nhà tù Dự Thành.”


“Còn nơi thứ ba ở đâu?”.


Lãnh Phú Cường im lặng một lúc mới nói: “Nơi thứ ba này rất có thể không phải là nhà tù” .


“Đó là nơi nào?” Lâu Yến Vy nóng vội nói: “Anh đừng có thừa nước đục thả câu, lề mề như đàn bà vậy.”


“Lâu Yến Vy, bất kể là chỗ nào cũng vô cùng nguy hiểm. Tôi nhắc nhở cô, nếu muốn cứu Bạch Hồng Hoa thì hãy đi con đường quang minh chính đại, đừng tìm kiếm lối ngang ngõ tắt.” Lãnh Phú Cường thực sự đánh giá cao Lâu Yến Vy, cho nên cũng không muốn cố xảy ra chuyện gì.


Nhưng cố tình anh ta và Lâu Yến Vy lại đứng ở hai phe đối lập.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK