Đọc nhanh ở VietWriter
"Trạm xăng trên đường Hưng Thạch"
Lục Đồng Quân đề nghị: "Đội trưởng Lãnh, anh có thể dẫn người đến trạm xăng để kiểm tra thử"
“Được rồi!” Lãnh Phú Cường nói: “Tôi sẽ tự mình kiểm tra”
Đọc nhanh ở VietWriter
Sau khi tách được Lãnh Phú Cường ra, Lục Đồng Quân bước ra bên ngoài, lướt nhật ký cuộc gọi, tìm thấy số điện thoại của Lâu Yến Vy rồi nhấn phím gọi.
Lâu Yến Vy vừa tập thể dục xong đang chuẩn bị tắm rửa và đi ngủ một giấc thì cô ta khá bất ngờ khi nhận được cuộc gọi từ Lục Đồng Quân.
"Anh rể, nửa đêm nửa hôm, có chuyện gì sao?"
"Chị gái của em nói với anh rằng trước khi xảy ra chuyện em đã ngửi thấy mùi xăng, em phát hiện ra ở đâu?"
Đây là điều vô cùng quan trọng.
"Chính là ở sân sau của khách sạn, lúc đó vì em muốn trốn Vạn.."
Lâu Yến Vy nhận ra rằng mình suýt chút nữa thì nói lỡ lời, đưa câu chuyện về chủ đề chính và nói: "Em đang hóng gió ở sân sau và đột nhiên ngửi thấy mùi xăng nồng nặc, em chắc chắn rằng mình không nhầm, lúc đó Tô Hạo Trần cũng ở đó, nhưng cậu ta đúng là không chỉ không nhìn rõ mặt người mà mũi cũng không nhạy nữa, cái mùi nồng nặc đến như vậy mà lại nói là không ngửi thấy gì." Lại là Tô Hạo Trần.
"Vậy không giống nhau rồi. Mười ngón tay có ngón ngắn ngón dài, cậu nhìn xem trong hôn lễ Tần Chẩn Đông còn đánh nhau với dì của tớ luôn rồi. Hai người này luôn xích mích bất hòa với nhau, Tần Chẩn Đông có thiên vị cũng là chuyện bình thường"
Bạch Hồng Hoa bẻ một quả anh đào rồi nói: "Trước đây cậu và Vạn Hoài Bắc cũng hễ gặp nhau là động tay động chân, nhưng bây giờ chẳng phải hai người cũng..."
“Trời ạ, Hồng Hoa, tại sao cậu lại nói đến tớ nữa vậy.” Lâu Yến Vy che mặt: “Tớ không thể rửa sạch nỗi oan này được nữa rồi.”
Bạch Hồng Hoa mỉm cười, giang hai tay ra tỏ vẻ vô tội: "Tớ chỉ là có sao nói vậy thôi."