Lúc này, đèn điện bên trong cục sáng trưng, cửa lớn mở ra.
Đọc nhanh ở VietWriter
Từng chiếc xe cảnh sát nối đuôi nhau đi ra.
gian ngắn không thể giải quyết được, người đã bị mang đi rồi”
Đọc nhanh ở VietWriter
“Mang đi? Không còn ở đây sao?” Vạn Hoài Bắc cảm thấy hơi ngạc nhiên, theo bản năng anh liếc nhìn lên ngọn cây một cái, không xong rồi, Lâu Yến Vy đã đi vào rồi.
Tận mắt Tô Lan Huyên nhìn thấy Lâu Yến Vy đi vào, cô không có cách nào lên tiếng ngăn cản, nếu kinh động những người ở đẳng kia vậy thì vô cùng khó lường.
Trong lòng Tô Lan Huyên nóng như lửa đốt, sau khi mấy người Hoàng Vương lên xe cảnh sát rời đi cô mới vội vàng chạy tới.
“Chị dâu?” Vạn Hoài Bắc nhìn thấy tô canh cảm thấy kinh ngạc.
“Đừng ngạc nl Lâu Yến Vy đã đi vào rồi” Tô Lan Huyên chạy về phía cục cảnh sát muốn nhanh chóng ngăn cản Lâu Yến Vy.
Vạn Hoài Bắc cũng chạy theo vào, trong cục cảnh sát chỉ có nhân viên phụ trách, còn lại vô cùng vắng vẻ.
Hai người phân công nhau đi tìm.
Nửa giờ sau Tô Lan Huyên và Vạn Hoài Bắc đều không tìm thấy người, hai người tụ họp nhau ở cửa chính.
Vạn Hoài Bắc nói: “Bạch Hồng Hoa không ở đây, đã đối địa điểm rồi?
Lâu Yến Vy nhảy từ trên cây xuống sau đó đi đến bên cạnh Vạn Hoài Bắc: “ Đổi đi đâu?”
Vạn Hoài Bắc nói: “Không biết, vừa nấy còn chưa hỏi được là đi đâu đã phải vội vàng đi tìm cô nên chưa hỏi được”
“Lên xe trước đã sau đó thì nói chuyện địa điểm sau” Trong lòng Tô Lan Huyên run sợ, cô cảm thấy ở trước cục cảnh sát thật không an toàn.
Nửa giờ sau.
Ba người cùng đến một quán cà phê, Lâu Yến Vy nói với Vạn Hoài Bắc: “Anh đi điều tra một chút xem bọn họ nhốt Hồng Hoa ở đâu. Thật sự là không được, hay anh dùng mỹ nam kế đi, chắc chẳn Lãnh Phú Cường biết”