Đọc nhanh ở VietWriter
Hai chân thì sao đuổi kịp được bốn bánh xe hơi, Tô Lan Huyên ra ngoài thì chỉ nhìn thấy bóng xe của Lục Minh Húc.
Nói không chừng đó là cơ hội duy nhất để cô tìm thấy con trai mình, cô không thể nào đánh mất được.
Có một chiếc xe riêng được lái qua, Tô Lan Huyên liền đón lại, người lái xe là một người đẹp, cô nói: “Người đẹp, giúp tôi với, chồng tôi ngoại tình, tôi phải đi bắt gian, chính là chiếc xe ở phía trước, vừa mới lái ngang qua”.
Đọc nhanh ở VietWriter
Lần nào Tô Lan Huyên thử chiêu này cũng đều thành công, chỉ cần nói chồng mình ngoại tình và phải bắt gian thì có đến chín mươi chín phần trăm phụ nữ sẽ đồng ý giúp đỡ.
“Lên xe đi” Người đẹp đó rất có nghĩa khí. “Cảm ơn.”
Tô Lan Huyên lên xe rồi chỉ đường cho cô ta: “Đến phía trước rẽ phải, lái nhanh chút nữa, nếu không thì sẽ không thể đuổi kịp đâu.”
Tô Lan Huyên chỉ có thể nhờ vào may mắn thôi, đã mất hết mấy phút, nói không chừng Lục Minh Húc đã đi rất xa rồi cũng nên.
Sự thật chứng minh.
Vận may của Tô Lan Huyên rất tốt, vừa mới ôm cua thì Tô Lan Huyên đã nhìn thấy xe của Lục Minh Húc dừng ở bên đường.
Lục Minh Húc bước ra từ một tiệm tạp hóa ở bên cạnh. Lục Minh Húc vào cửa hàng tạp hóa mua thuốc lá.
“Người đẹp, chính là người đàn ông phía trước, giúp tôi bám đuôi anh ta, cẩn thận một chút, anh ta rất cảnh giác, tôi theo dõi mấy lần rồi đều thất bại, không thể tìm được con hồ ly tinh đã phá hoại gia đình tôi” Tô Lan Huyên nói với vẻ vô cùng tức giận, thật sự rất giống với dáng vẻ bị cướp chồng.
Bây giờ Tô Lan Huyên là tội phạm bị truy nã, đương nhiên là cô sẽ thấy căng thẳng ngay, không phải cô sợ bị bắt mà là sợ đánh mất cơ hội tìm được con.
Lục Minh Húc đã dừng lại ở ngã rẽ cho cảnh sát kiểm tra, Tô Lan Huyên nắm
chặt lấy bàn tay, lúc thấy cảnh sát đi qua thì càng lúc càng căng thẳng.
Cốc, cốc!
Là tiếng gõ lên cửa sổ xe. “Mở cửa kiểm tra đi” Cảnh sát nói với giọng nghiêm nghị.
Trương Thanh Tâm hạ kính cửa sổ xe xuống, mỉm cười rồi hỏi cảnh sát: “Anh đẹp trai, kiểm tra gì thế?”