Tô Lan Huyên cũng rơi vào trầm tư: "Cả ba chiếc xe kia đều có xăng tràn ra, làm sao có thể trùng hợp đến như vậy."
Đọc nhanh ở VietWriter
Đây chắc chắn không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà là ai đó đã cố tình làm vậy..
Lục Đồng Quân suy tư một chút, mới nói: "Lan Huyên, em đi ngủ trước đi, anh đi ra ngoài một chuyến
"Đã muộn như vậy rồi, anh còn đi ra ngoài làm gì?"
Đọc nhanh ở VietWriter
“Anh sẽ trở lại nhanh thôi” Lục Đồng Quân hôn lên trán của Tô Lan Huyên, cũng không nói rõ ràng, mà đi ra ngoài rồi.
Trời đổ cơn mưa nhẹ rả rích, Tô Lan Huyên đứng trên ban công đưa mắt nhìn anh rời đi.
Hạ Đình lái xe, Lục Đồng Quân ngồi ở hàng ghế sau, khởi động xe, chẳng mấy chốc đã biến mất hòa vào màn đêm mưa gió.
Lục Đồng Quân nói: "Tới hiện trường vụ cháy"
“Vâng, thưa lão đại” Hạ Đình trực tiếp lái xe về phía khách sạn: “Lão đại, có cần tôi tiếp tục điều tra chuyện xăng dầu không ạ? Liệu có phải là cha ruột của chị dâu.”
Lục Đồng Quân cắt ngang lời của Hạ Đình: "Đi tới hiện trường lần nữa xem sao"
"Vâng!"
Cũng chẳng trách Hạ Đình lại phán đoán như vậy, Tần Kiều Lam là con gái ruột của Tần Chẩn Đông, nếu ông ta có giúp đỡ cũng không phải là chuyện không thể.
Lục Đồng Quân đi đến khách sạn.
Lục Đồng Quân hơi nhíu mày: "Anh phát hiện ra được gì rồi?"
Lãnh Phú Cường nói: "Tần Kiều Lam hình như muốn tìm đến cái chết, cô ta châm lửa một cách vô cùng dứt khoát, nhưng lại tồn tại một điểm mâu thuẫn ở đây. Trước khi chết, cô ta lại cầu xin Tô Hạo Trần cứu mạng mình. Điều này cho thấy cô ta vẫn sợ chết, không muốn chết."
“Tô Hạo Trần?” Trong đầu của Lục Đồng Quân dường như có điều gì đó thoáng qua.
Hạ Đình đứng bên cạnh nói chêm vào: "Lão đại, lúc trước chúng ta đã điều tra được xăng."
Hạ Đình muốn nói chuyện chiếc xe mà Tô Khánh Thành và Tô Hạo Trần ngồi có xăng.
Lục Đồng Quân âm thầm liếc mắt qua đó, đầu óc Hạ Đình cũng linh hoạt, liền thay đổi lời nói: "Điều tra được xăng đến từ một trạm xăng gần đó, có lẽ sẽ có thể giúp ích cho việc tìm ra đồng bọn của Tần Kiều Lam"