Mục lục
Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh có thể từ chối sao?


Tô Lan Huyên đã nói là làm, lập tức gọi điện cho Linda, kêu Linda đăng lên trang web của tập đoàn Huyên Quân hành trình của Lục Đồng Quân. Sau đó lại gọi Hạ Đình và Hạ Vân: “Hai cậu đưa anh ấy đến núi Hoa Đào, ở lại đó vài ngày cũng được, sau khi các cậu đưa người tới xong thì tránh mặt đi, đừng lộ diện. Nếu không Tân Kiều Lam cũng không dám xuất hiện đâu”


Hạ Đình và Hạ Vân đồng loạt nhìn về phía Lục Đồng Quân.



Đọc nhanh ở VietWriter


Lục Đồng Quân giải thích: “Chị dâu các cậu lấy tôi ra làm mồi nhử, dụ Tần Kiều Lam ra”


Trong chốc lát hai anh em Hạ Đình và Hạ Vân đều cảm thấy thông cảm cho lão đại.


Hạ Đình nói: “Lão đại, anh yên tâm, hai anh em em nhất định sẽ bảo vệ tốt trinh tiết của anh, sẽ không để Tân Kiều Lam làm gì anh đâu”


“Tôi nghĩ da hai anh em cậu ngứa quá, nên được gãi qua rồi đấy”



Đọc nhanh ở VietWriter


Lục Đồng Quân làm động tác giả vờ đá, Hạ Đình nhanh chóng né đòn.


Hạ Đình cười nói: “Lão đại bớt giận”


Hạ Vân nói với Tô Lan Huyên: “Chị dâu, bọn em đưa lão đại đi đây”


Tô Lan Huyên phất tay: “Đi đi”


Cứ như vậy Lục Đồng Quân bị vứt bỏ không thương tiếc, để cho.


Hạ Vân và Hạ Đình đưa lên núi Hoa Đào.


Vừa hay Hạ Lăng tan học trở về, thấy thế bèn hỏi: “Mẹ, cha đâu ạ?”


“Mẹ để cha con đi làm mồi nhử rồi, đến núi Hoa Đào ở mấy hôm, dụ Tân Kiều Lam xuất hiện”


“Mẹ, chân cha bị thương, nếu Tân Kiều Lam thô bạo ngoan cố, cha không phản kháng được, vậy không phải là mất nhiều hơn được sao?”


Tô Lan Huyên không thèm để ý rồi khoát tay nói: “Sẽ không đâu, cho dù cha con có bị vung dao kề cổ cũng sẽ không để cho kẻ gian đạt được mục đích đâu”


Trong chốc lát Hạ Lăng bỗng cảm thấy cha thật đáng thương.


Sau khi Lục Đồng Quân đi, Tô Lan Huyên đi tìm Lâu Yến Vy mới phát hiện không thấy Lâu Yến Vy đâu nữa.


Tô Lan Huyên thầm than không xong rồi.


Tô Lan Huyên vội vàng gọi điện thoại cho Lâu Yến Vy, nhưng điện thoại bị tắt máy.


Không phải thật sự muốn cướp ngục đấy chứ?


Đây không phải là chuyện đùa được.





Vạn Hoài Bắc ngẩng đầu, nhìn chấm chẵm Lâu Yến Vy đang ngồi trên cây: “Xuống đi”


Lâu Yến Vy vô cùng kinh ngạc khi Vạn Hoài Bắc xuất hiện ở đây, cô khua chân, không xuống, thậm chí còn không thèm để ý tới Vạn Hoài Bắc. Cô đứng trên cành cây, muốn dựa vào thân cây nhảy vào bên trong.


Ngay khi Lâu Yến Vy định nhảy qua tường cao để đi vào bên trong, đột nhiên trên mông có cảm giác tê rần.


Vạn Hoài Bắc cầm cây gậy trúc đánh vào mông cô ấy.


Lâu Yến Vy nổi giận: “Vạn Hoài Bắc, anh điên à?”


“Tôi khẳng định không điên, nhưng cô khăng khăng muốn vào chắc chắn sẽ mất mạng” Tay Vạn Hoài Bắc không có lực, miễn cưỡng năm chặt lấy cây gậy trúc, lại đanhs vào mông Lâu Yến Vy một cái: “Xuống đi, đi với tôi, tôi có cách cứu Bạch Hồng Hoa ra”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK