Đọc nhanh ở VietWriter
Chu Á trợn tròn mắt.
Anh ta thật không hiểu chỉ bằng mấy câu nói nhẹ nhàng của Lục.
Đồng Quân đã có thể làm rung động nhiều người như vậy.
Đọc nhanh ở VietWriter
Những người này cũng không phải là không có đầu óc.
“Tôi thấy các người đều điên rồi. Địa Sát và Bóng Đêm như nước với lửa, các người gia nhập Bóng Đêm vậy không phải là đưa vào miệng cọp hay sao? Đầu óc các ngư: úng nước rồi, Lục Đồng Quân đang lừa các người đấy. Đợi đến khi một đám các người đều đi vào, sau đó bọn chúng sẽ thu thập các người”
Lời nói này của Chu Á khiến mọi người hơi do dự.
Lời nói này là thật, trong chốc lát bọn họ nóng lòng gia nhập, nếu không có bảo đảm sau này, vậy đi theo Lục Đồng Quân cũng không có hy vọng.
Mọi người đều nhìn về phía Lục Đồng Quân, như đang chờ đợi anh nói ra vài điều hứa hẹn.
Đôi mắt sâu thẩm của Lục Đồng Quân khế nheo lại, hứa hẹn trước.
mặt mọi người: “Tôi lấy danh dự của mình ra bảo đảm, phàm là các anh em gia nhập Bóng Đêm, cho dù trước đây đã từng làm gì, đã từng tham gia lễ hội nào của Bóng Đêm, chỉ cần gia nhập thì mọi người chính là anh em của tổ chức Bóng Đêm, không có gì khác biệt so với anh em ruột thịt. Nhưng nếu như ai có hai lòng, Lục Đồng Quân tôi tuyệt đối không nhân nhượng”
Thưởng phạt phân minh.
Chu Á:”..”
Thậm chí Lục Đồng Quân còn đánh vào tâm trí của anh ta nữa.
Những người anh ta mang đến đầu đang đứng sau Lục Đồng Quân. Vốn dĩ ban đầu Lục Đồng Quân chỉ có một mình, hiện giờ anh ta suýt chút nữa thì chỉ còn một mình.
Còn đánh nữa không?
Có kẻ ngốc mới đánh, vậy không phải tự giác dâng đầu lên sao?
“Lục Đồng Quân, cả đời Chu Á tôi không bội phục nhiều người, anh là một trong số đó. Hôm nay tôi để lại cho anh một con ngựa, núi xanh còn đó nước chảy không ngừng, sau này còn gặp lại” Chu Á biết tiến biết lùi, nói trắng ra chính là sợ.