Đọc nhanh ở VietWriter
Lâu Yến Vy: ”…
Chuyện này làm Lâu Yến Vy có cảm giác như đến quán bar và gọi ra một bầy trai bao, cô ta chỉ muốn nói, đổi tốp khác thôi.
Có người thì cơ bắp, có người thì khí chất, nho nhã, còn có cả kiểu lả lơi bay bướm, có cả người mặt đồng phục phi công, đeo mắt kính giả trí thức nữa.
Đọc nhanh ở VietWriter
Lâu Yến Vy không kiềm được nuốt nước bọt, lẩm bẩm một mình: “Mẹ ơi, hôm nay có phúc thật, kiểu nào mình cũng thích”
Tô Lan Huyên ở đầu kia của tai nghe có mic nghe thấy tiếng lẩm bẩm của Lâu Yến Vy thì thắc mắc hỏi: “Chuyện gì thế?”.
Lâu Yến Vy hạ giọng nói: “Đối phương chuẩn bị cho em tám anh trai, nói chính xác hơn là chuẩn bị cho chị”
Lâu Yến Vy nhìn tám người đó mà suýt chút chảy nước bọt, cô lả lơi sờ lên ngực của người đàn ông cơ bắp rồi khen: “Da bóng láng thật”.
Tô Lan Huyên: "..” Cô biết không thể tin tưởng Lâu Yến Vy được mà.
Bên trong quán bar có lắp camera giám sát, mặt khác, trong một chiếc xe, một người phụ nữ với khuôn mặt bị quẩn băng gạc đang ngồi quan sát cảnh đó trước màn hình camera.
Bên trong quán bar, Lâu Yến Vy dùng khuôn mặt của Tô Lan Huyên, khoác tay lên vai người đàn ông cơ bắp rồi bắt đầu nói chuyện: “Anh trai là người ở đâu thế? Sao lại làm. nghề này? Ai bảo anh đến đây vậy?”
Lâu Yến Vy chốc chốc lại sờ tay lên người đàn ông cơ bắp, sau đó thì bắt đầu trêu ghẹo người đàn ông nho nhã: “Anh trai đẹp trai thật đấy, lần đầu tiên sao?”
Người đàn ông nho nhã xấu hổ đỏ mặt, gật đầu và nói: “Ừm”
Tần Kiều Lam mời những người này đến để hủy hoại danh tiếng của Tô Lan Huyên, nhưng bây giờ tình hình đã thay đổi hoàn toàn, những người được Tần Kiều Lam mời đến lại bị Lâu Yến Vy ghẹo ngược lại.
Tô Lan Huyên nghe thấy mấy lời trêu ghẹo người khác của Lâu Yến Vy qua tai nghe thì thầm nói trong lòng, xem như không nghe thấy gì đi.