Tô Lan Huyên khó khăn lắm cuối cùng cũng có thời gian rảnh uống một ngụm nước, Vạn Hoài Bắc đi tới: "Chị dâu, chị mệt lắm rồi đúng không, hay là nghỉ ngơi một lát đi? Đói bụng không? Tôi có mua một chút đồ ăn, chị ăn chút lót dạ đi."
Đọc nhanh ở VietWriter
“Trên đời chẳng có bữa ăn trưa nào là miễn phí hết cả” Tô Lan Huyên uống ngụm nước rồi nói: “Có chuyện gì thì anh cứ nói đi”.
“Chị dâu thật là khách sáo” Vạn Hoài Bắc cười hỏi: “Chị dâu, chị có biết Lâu Yến Vy đã đi đâu rồi hay không?”
"Không biết." Tô Lan Huyên không hề nói dối, cô thật sự không biết.
Đọc nhanh ở VietWriter
Tô Lan Huyên nói: "Tôi thấy chắc là Lâu Yến Vy cũng sợ tôi sẽ bán đứng con bé nên ngay cả tôi nó cũng không nói, nhưng mà nếu anh muốn tìm người thì chắc cũng không phải là chuyện khó khăn gì đâu nhỉ, sử dụng cái mạng lưới thông tin của tổ chức Bóng Đêm các anh, chẳng phải là dễ như trở bàn tay hay sao?"
Vạn Hoài Bắc lẩm bẩm một câu: "Vậy thì mất mặt biết bao nhiêu."
Tô Lan Huyên vui vẻ nói: "Anh tới hỏi tôi, thì không sợ mất mặt ư?"
"Chị dâu, chị là người nhà gái, chuyện Lâu Yến Vy bắt nạt tôi, chị xem mà làm sao thì làm đi"
Tô Lan Huyên: "..." Giờ còn quay sang trách móc cô rồi. Chuyện này liên quan gì đến cô cơ chứ?
"Tôi cũng không phải là nhà sản xuất. Tất nhiên sẽ không chịu trách nhiệm những chuyện sau khi bán được hàng đi rồi, Vạn Hoài Bắc thân mến, anh tìm nhầm người rồi."
Cô cũng không phải là mẹ của Lâu Yến Vy.
Vạn Hoài Bắc đột nhiên nở nụ cười xấu xa: "Chị dâu, chị cả giống như mẹ, Lâu Yến Vy gọi chị một tiếng là chị, thì cũng coi như là mẹ của cô ấy rồi phải không? Nếu đã là mẹ, mà con gái của nhà mình làm loạn rồi bỏ chạy, chẳng phải chị nên quản hay sao?"
Vừa là ở rể, vừa cưới về làm chồng, lời nói đều bị đảo
ngược trở lại, nam cưới vợ nữ gả chồng, vậy mà khi tới chỗ của Vạn Hoài Bắc thì lại trở thành nữ cưới chồng nam gả vợ thế này.
Vấn đề quan trọng là Vạn Hoài Bắc đã nói một cách vô cùng nghiêm túc.