Mục lục
Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Hạo Trần nhìn thấy đúng là Tô Lan Huyên không sao, mỉm cười chạy tới: “Chị ơi, chị không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi, làm em sợ chết khiếp” .



Đọc nhanh ở VietWriter


“Chị không sao, Hạo Trần, em không sao chứ?” Tô Lan Huyên nhìn thấy Tô Hạo Trần, cô thở phào nhẹ nhõm: “Chị đã nhờ anh rể đi tìm em đấy”


Tô Lan Huyên thấy mọi người đều ở đó, nhưng chỉ có duy nhất Tô Hạo Trần vẫn chưa đi ra ngoài, nên lúc này Lục Đồng Quân mới đi vào bên trong xem sao.


cùng với đó, Lãnh Phú Cường và Lục Đồng Quân cũng đi tới.



Đọc nhanh ở VietWriter


Ngọn lửa bùng lên ngút trời, khói bốc lên cuồn cuộn, hàng chục xe cứu hỏa bắt đầu tiến hành dập lửa.


Lục Đồng Quân lạnh lùng căn dặn: "Vệ Đông Vệ Tây, Hạ Đình Hạ Vân đưa ông cụ và Lan Huyên trở về nhà cũ trước đi."


Sẽ không thể dập tắt được ngọn lửa ngay lập tức được, Tần Kiều Lam đã chết ở trong biển lửa, mọi người không cần phải đứng ở đây làm gì. .


Lãnh Phú Cường và Lục Đồng Quân ở lại để xử lý những chuyện còn lại, Tô Lan Huyên lấy đại cục làm trọng nên đã đi về trước cùng mọi người.


Lục Đồng Quân châm một điếu thuốc rồi đứng ở bên ngoài, ánh mắt sâu thẳm và phức tạp nhìn vào hiện trường cảnh cháy.


Lãnh Phú Cường đi tới: "Tối nay có chuyện gì vậy? Tô Lan Huyên không phải đang ở trong phòng nghỉ ngơi hay sao? Sao có thể ở cùng một chỗ với anh được?" .


Lục Đồng Quân gầy gầy điếu thuốc rồi nói: "Tôi và Lan Huyên đã lường trước được mọi việc nên chuẩn bị phương án để phòng, phòng nghỉ ngơi và căn phòng bên cạnh thông nhau hoàn toàn. Tất cả mọi người đều tưởng rằng Lan Huyên đang ở trong đó. Thực ra, trước khi một người đàn ông say rượu ở tầng dưới lái xe đâm vào tường, Lan Huyên đã rời khỏi phòng nghỉ ngơi rồi."


Lãnh Phú Cường bật cười: "Hai vợ chồng anh đúng là đã giấu nhẹm được tất cả mọi người rồi, lúc này chúng tôi đều tưởng rằng người đang nằm trong đó chính là Tô Lan Huyên"





Vì suy cho cùng thì cái hình nộm nằm ở đó bất động, chẳng lẽ không phát hiện ra sơ hở gì hay sao?


Lãnh Phú Cường cũng cảm thấy mọi chuyện rất kỳ lạ: "Anh nghĩ thế nào về chuyện này? Có lẽ nào sau khi Tần Kiều Lam bước vào, Lâu Yến Vy đã nhanh chóng phát hiện ra có gì đó không ổn, nên cô ta liền bắt đầu đập cửa. Có tồn tại khả năng Tần Kiều Lam trong cơn hoảng sợ chỉ lo đến việc đổ xăng chứ không kịp kiểm tra hay không?"


Sau khi ra khỏi khách sạn, Lục Đồng Quân đã suy nghĩ mãi về vấn đề này.


"Ngoại trừ một tình huống duy nhất là chỉ khi một người bị đánh bất tỉnh hoặc ngất lịm đi thì mới nằm yên ở đó không nhúc nhích động đậy. Tôi đoán rằng có người đã nói với Tần


Kiều Lam rằng Lan Huyên đã mất đi ý thức."


Lục Đồng Quân vừa nói đến đây, lại lắc đầu: "Cũng không hợp lý, là ai đã nói cho Tần Kiều Lam được cơ chứ? Không có ai từng bước chân vào trong phòng nghỉ ngơi, vậy là ai đã đánh thuốc mê Lan Huyên?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK