Khi Vãn Vãn nghe được phán quyết này, cô bé đã trở về thị trấn, bởi vì sắp khai giảng rồi.
Tội của Tô Vũ Đình rất nghiêm trọng, không chỉ đơn giản là tuyên truyền mê tín dị đoan, mà còn vì cô ta cấu kết với một giáo phái, cái này Vãn Vãn vừa mới tỉnh giấc đã nghĩ tới.
Lại vào thời điểm đặc biệt này, mặc dù phong trào lớn đã kết thúc nhưng những vấn đề liên quan đến giai cấp vẫn còn tồn tại.
Thân phận của Tô Ngọc Đình đã bị xếp vào trong năm phần tử xấu, nhưng bởi vì cô ta vẫn còn là một đứa trẻ còn chưa đủ mười tuổi, tất nhiên cô ta sẽ không bị kết án cùng với Liễu Đại Phú.
Cô ta đã được gửi đến một cơ sở giáo dục vị thành niên.
Bởi vì nguyên nhân của Tô Vũ Đình mà một nhà đại phòng cũng bị xếp vào một trong năm phần tử xấu.
Lần này, ngay cả bí thư Viễn Sơn cũng không bảo vệ nổi.
Người đáng thương nhất chính là Tô Kiến Hoành, anh ta cũng bị xếp vào năm phần tử xấu. Tuy rằng anh ta đã tách ra khỏi nhà đại phòng nhưng quan hệ huyết thống vẫn còn đó, cái này không thể phủ nhận được.
Ông nội Tô và bà nội Tô đều bị đưa vào danh sách năm phần tử xấu nên công việc kế toán của ông nội Tô ở đội sản xuất đương nhiên cũng mất đi.
Đến cả Tô Thành Tài cũng bị liên lụy, công việc ở xưởng đúc cũng mất luôn, đấu tranh một hồi còn bị người ta bắt giữ lại.
Ngay cả ba mẹ của Mã Tĩnh Đan, cũng bị ảnh hưởng.
Ba mẹ của Mã Tĩnh Đan muốn Mã Tĩnh Đan ly hôn, rời bỏ Tô Thành Tài.
Thời điểm này thời khắc để khảo nghiệm chân tình, lúc này Tô Thành Tài đã rơi nước mắt, anh ta không muốn ly hôn.
“Em sẽ không rời xa anh, chỉ cần anh vẫn luôn kiên định với em thì em càng không rời bỏ anh” Mã Tĩnh Đan bình tĩnh nói.
Cô ấy lúc này bởi vì giảm cân mà đã gầy đi rất nhiều nhưng nhìn vẫn hởi béo.
Lúc trước cô ấy từng nặng hơn hai trăm cân, nhưng bây giờ cô ấy chỉ nặng một trăm tám mươi mấy cân. Mặc dù đã gầy đi hai mươi cân, nhưng dáng người quá lớn, nhìn cô ấy vẫn hơi béo.
Vào thời điểm khi nghe câu trả lời của cô ấy, Tô Thành Tài cảm động c.h.ế.t đi được.
Ngay lúc anh ta ở trong tình trạng tồi tệ nhất, Mã Tĩnh Đan đã không rời bỏ anh ta. Anh ta đã nhiều lần nói: “Tĩnh Đan, em thật tốt với anh, em là một người phụ nữ tốt, một người phụ nữ tốt như vậy, có thể cưới được em là phước của Tô Thành Tài anh đã tu luyện ở kiếp trước mới có được, cả đời này này của anh sẽ đối xử tốt với em"
Mọi người đều lo lắng rằng nhị phòng cũng sẽ bị liên lụy, công việc của Tổ Cần cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Suy cho cùng thì, chú ba Tô Thành Tài đã bị liên lụy, bị buộc thôi việc rồi.
Lãnh đạo của đội vận chuyển đã đến gặp anh ấy vào ngày hôm đó và đã nói vấn đề này với anh ta.
“Tô Cần, Bộ trưởng và Phó bộ trưởng đã ra hiệu để cho chúng tôi tự hiểu xử lý vấn đề của cậu. Trước tiên cậu hãy buông xuống công việc, trở về nghỉ ngơi mấy ngày, công việc cứ giao cho người khác làm trước đã."
Tô Cần hỏi: “Đội trưởng, tôi đã làm sai cái gì sao?"
Đội trưởng nói: “Không phải là cậu làm gì sai, là bên Ủy ban Cách mạng thông báo qua đây. Bởi vì chuyện của cháu gái Tô Vũ Đình của cậu, chúng tôi cần phải tiến hành điều tra chuyện của cậu, điều tra thân phận"
Tô Cần gấp gáp: “Tôi đã cắt đứt quan hệ với bên đại phòng rồi. Cái văn bản đoạn tuyệt quan hệ đến nay vẫn còn ở trong thôn ủy và công xã. Tôi không còn bất kì quan hệ gì đến đứa cháu gái này nữa. Hy vọng tổ chức có thể cho tôi một cơ hội để kháng cáo"
Đội trưởng nói: “Chuyện này chúng tôi sẽ báo cáo lên cấp trên, nếu quả thật đúng như lời cậu nói, đến lúc đó chúng tôi sẽ thông báo cho cậu quay trở lại làm việc.
Trong lòng Tô Cần cảm thấy rất khó chịu, không ngờ tới sẽ có kết cục như thế này.
Đám người Vãn Vãn đánh tập kích chuyện của Tô Tảo Tảo, ngay từ ban đầu đã báo cáo cho ông ấy biết, khi đó họ đã đoán được rằng chắc chắn sẽ có kết quả như vậy, nhưng ông ấy vẫn ủng hộ quyết định của bọn trẻ.
Ông ấy đã thảo luận qua về kết cục này với gia đình mình, nhưng cả nhà ông ấy đã sớm cắt đứt quan hệ với bên đại phòng từ lâu, tất cả mọi người trong thôn đều biết điều này.
Nếu tổ chức đã thương lượng rõ ràng, nhất định sẽ cho ông ấy một kết quả viên mãn.
Ông ấy tin vào tổ chức.
Ngay sau đó, Tô Kiến Binh và Tô Kiến Dân cũng bị nhà trường gửi trả lại, nói rằng hồ sơ của họ cần được điều tra.
Thậm chí đến cả Vãn Vãn cũng bị bắt buộc phải về nhà, tạm thời không được đến trường, vẫn đang tiếp tục điều tra.
Kiến Quốc đã sớm tốt nghiệp rồi nên anh ấy không bị ảnh hưởng bởi những loại việc này.
Cả một nhà nhị phòng tuy không bị xếp vào trong năm phần tử xấu nhưng cũng không khác nhau là mấy.
Khi Vãn Vãn nghe được tin tức này vẫn rất buồn rầu. Kết quả của việc đánh tập kích Tô Vũ Đình là khiến cả gia đình cô bé phải cùng nhau chịu thiệt.
Nhưng nếu cô bé không đánh tập kích thì chỉ có thể hèn nhát để cho Tô Vũ Đình coi trời bằng vung, cô bé không thể chịu được chuyện này. Ai biết biết được cuối cùng Tô Vũ Đình sẽ đem mầm tai họa gì tới, cô ta còn nghĩ ra được những thủ đoạn ác độc hơn để đối phó với cô bé hay không?
Chỉ có ngày ngày làm giặc, khó bề ngàn ngày phòng giặc.
“Vãn Vãn, em đừng có buồn nữa. Cái kết cục này chẳng phải nằm trong dự liệu của chúng ta từ trước sao? Yên tâm đi, sự việc chắc chắn sẽ được điều tra rõ ràng. Chúng ta và đại phòng đã không còn quan hệ gì nữa, chúng ta sẽ không bị liên đới tội đâu. Hơn nữa, chuyện của Tô Vũ Đình chính em là người báo cáo mà, chúng ta có công vì đã báo cáo, có thể lập công chuộc tội.” Thấy cô bé buồn rầu không vui, Tô Kiến Quốc động viên Vãn Vãn.
Vãn Vãn nói: “Em không lo lắng, em tin rằng lẽ phải luôn ở trong tim mỗi người. Nhà của chúng ta chắc chắn sẽ không có chuyện gì. Em chỉ hơi áy náy với anh Kiến Hoành, anh ấy đã bị liên lụy rồi"
Tô Kiến Quốc cũng thở dài, Kiến Hoành bị liên lụy thực sự khiến trong lòng bọn họ rất bất an.
Một người làm sai, cả nhà phải chịu tội, thực sự là một chuyện khiến người khác rất đau khổ.
Tuy nhiên, cũng rất bất lực.
Vì cả nhà Tô Cần đã trải qua cuộc điều tra này khiến ông ấy đã nhìn rõ rất nhiều điều.
Ví dụ, trong đơn vị, những người từng có quan hệ tốt với ông ấy giờ bắt đầu lảng tránh ông ấy.
Ví dụ, những người vốn dĩ có mối quan hệ không tốt với ông ấy, những người luôn đối đầu với ông ấy thì lúc này bắt đầu thông cảm cho ông ấy, cũng không còn nói cay đắng chế nhạo ông ấy nữa.
Ngược lại, mối quan hệ được cải thiện tốt lên nhiều.
Nhà ông Ngô sát vách cũng hoàn toàn trước sau như cũ, cũng không vì nhà của Tô Cần chịu sự đối xử bất công này mà thay đổi thái độ.
Điều nhỏ nhoi này khiến hai người Tô Cần và Lục Tư Hoa thở phào nhẹ nhõm. Cả hai người ông Ngô và Bao Cúc Hoa thực sự là những người giàu tình cảm.
Vào thời điểm này, những người không ghét bỏ người nhà bọn họ thực sự không có nhiều.
“Mọi người cũng đừng quá lo lắng. Cô xem, các lãnh đạo không có cách chức của anh Tô mà, bọn họ chỉ yêu cầu anh ấy tạm thời ngừng công tác mà thôi. Đợi sau khi đã điều tra rõ ràng, anh ấy tức khắc sẽ có thể quay lại làm việc. Bao Cúc Hoa an ủi Lục Tư Hoa.
Vốn dĩ hai nhà bọn họ có thể trở thành thông gia, đáng tiếc Tô Kiến Quốc lúc này đặt hết tâm tư vào việc học, không có tâm tư nói chuyện yêu đương. Con gái lớn của cô ấy đã lớn rồi, không đính hôn thì sau này sẽ rất khó tìm được đối tượng.