Mục lục
Thập Niên 70: Xuyên Thành Mệnh Cẩm Lý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt Vãn Vãn đỏ lên, cả khuôn mặt nóng lên lên.

Trình Kiêu không hỏi lại mà đợi Vãn Vãn trả lời.

Anh đã chờ đợi khoảnh khắc này từ rất lâu rồi.

Kể từ ngày Vãn Vãn thi vào trung học đó, sau khi anh hiểu được tâm ý của bản thân, vẫn luôn một mực chờ đợi ngày này đến.

Hiện giờ trong nhà đã chấp nhận hai người bọn họ, ngay cả ông nội cũng đã thừa nhận thân phận cháu rể.

Bây giờ anh chỉ đợi Vãn Vãn đồng ý, cho dù đã được người nhà đồng ý, nhưng anh vẫn như cũ muốn đợi được sự đồng ý của Vãn Vãn.

Chỉ cần một ngày Vãn Vãn không đáp ứng, anh sẽ lo lắng một ngày, cứ như thế không ngừng cho đến ngày anh già đi.

Trình Kiêu không thúc giục cô, yên lặng chờ câu trả lời của cô.

Vãn Vãn cũng không để anh chờ lâu, cô đỏ mặt nhẹ nhàng gật đầu.

Trình Kiêu hai mắt sáng lên, mặc dù Vãn Vãn không nói gì, nhưng hành động cùng vẻ mặt của cô đã nói cho anh tất cả, cô đồng ý.

“Vãn Vãn, anh rất vui, em... Rốt cuộc đã đồng ý."

Kỳ thật, ngay từ nửa năm trước, lúc Trình Kiêu thổ lộ trên đài phát thanh, Vãn Vãn không cự tuyệt anh cũng đã chứng minh tất thảy.

“Vãn Vãn...” Trình Kiêu không kiếm chế được, bước tới nắm lấy tay cô, hơi cúi người về phía trước định hôn cô.

Âm nhạc vẫn tiếp tục.

Tim Vãn Vãn đập càng nhanh hơn, nhìn cơ thể anh từ từ nghiêng xuống, gần như có thể ngửi thấy hơi thở nam tính trên người anh.

Đây là hành động thân mật đầu tiên của họ với tư cách là người yêu.

Vãn Vãn rất khẩn trương.

Trong lúc khẩn trương, trong lòng lại có một loại cảm giác ngọt ngào không nói lên lời.

Nó không giống như cảm giác của mối quan hệ anh em gái.

Trước kia chưa thổ lộ, quan hệ hai người chưa bị vạch trần, cô không có cảm tình nào khác đối với anh ngoại trừ tình cảm với anh trai nhà bên.

Bây giờ thổ lộ, cô cũng đồng ý với lời tỏ tình của anh, hiện họ là người yêu của nhau.

Người yêu với nhau được làm chuyện thân mật, nên bọn họ có thể yên tâm lớn mật làm.

Đây là cảm giác của toàn bộ cơ thể, cảm giác phấn khích.

Đồng thời còn lộ ra chút ngọt ngào.

Đặc biệt là khi tay anh lúc này đang nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, anh từ từ tiến lại gần, mắt thấy sắp chạm vào môi Cô.

Vãn Vãn khẩn trương, nhắm hai mắt lại.

“Trình, đây là món ăn mới của tôi, cậu...” Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một trận gõ cửa, giọng nói của Larry cùng lúc vang lên.

Vãn Vãn bất chợt mở mắt ra, thấy khuôn mặt của Trình Kiêu đang ở rất gần, đôi môi anh chỉ cách cô 1mm, và chưa đến 0.1s để chạm vào môi cô.

Giọng nói đột ngột của Larry vang lên, làm cho Trình Kiêu ngẩn ra, vội vàng ngồi thẳng dậy.

Vãn Vãn cũng cùng lúc ngồi dậy, tay vuốt vuốt quần áo.

Trình Kiêu nhìn Larry từ bên ngoài đi vào, trong mắt hừng hực ngọn lửa tên là lửa giận.

Larry, cậu ta làm cái gì mà đi gõ cửa giờ này vậy hả?

Chẳng lẽ cậu ta không biết, mình với Vãn Vãn đang ở một chỗ, anh còn sắp hôn cô?

Nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người, thì có lẽ giờ Larry đã bị gϊếŧ mấy lần rồi.

Larry như không nhìn thấy sự tức giận trong mắt của Trình Kiêu, cười nói: “Món mới này mình nghiên cứu rất lâu mới làm được, lần đầu làm thử nên muốn bạn thân nhất nếm thử. Trình, cậu cùng với bạn gái mau đến ăn thử."

Tiếng phổ thông của Larry không chuẩn, mà lúc này cậu ta đang nói tiếng phổ thông một cách không chuẩn, đã thế còn nói rất nghiêm túc.

Ngay cả khi đối mặt với ánh mắt gϊếŧ người của Trình Kiêu, cậu ta vẫn như cũ tươi cười chào hai người.

Larry ngây thơ vô tội chớp mắt.

Vãn Vãn cúi đầu, khóe miệng nhếch lên.

Ánh mắt g.i.ế.c người kia của Trình Kiêu, cô đương nhiên nhìn thấy.

Vừa rồi lúc Trình Kiêu định hôn cô, cô đúng là có mong chờ đến khẩn trương. Nhưng bây giờ bầu không khí mờ ám bị gián đoạn, nên cô cũng bình tĩnh hơn.

Lúc này nhìn hai người Trình Kiêu với Larry mắt to mắt nhỏ trừng nhau, Trình Kiêu thậm chí còn bày ra bộ dạng nghiến răng nghiến lợi, làm Vãn Vãn cảm thấy lúc này anh đặc biệt đáng yêu.

Trình Kiêu hiếm khi thể hiện quá nhiều biểu cảm, nhưng lần này biến thành thế này đúng là Larry thật có bản lĩnh.

Vẻ mặt cả Larry khá vô tội, mở to mắt bối rối nhìn Trình Kiêu.

“Trình, sắc mặt cậu trông không tốt lắm, làm sao vậy?” Larry chớp chớp mắt.

Giọng của Trình Kiêu gần như thoát ra khỏi cổ họng: “Mình làm sao, cậu không rõ sao?"

Larry còn nghiêm túc lắc đầu: “Mình, không rõ.

Quan báo tư thù (1)! Đây tuyệt đối là quan báo tư thù.

(1): L #41 Quan báo tư thù; lợi dụng việc công để trả thù việc riêng.

Chỉ vì đám cưới năm đó của Larry, nhóm bạn tốt bọn họ dùng phương thức của Trung Quốc để náo loạn động phòng, tên này khẳng định “ghi hận trong lòng”.

Nháo động phòng lúc trước, cũng không có một mình anh làm, hơn nữa ai bảo Larry cưới một cô gái Trung Quốc, nháo động phòng vốn là tập tục rồi.

Hơn nữa người làm hăng nhất cũng không phải anh!

Trình Kiêu oán hận nghĩ, nhưng lại không có cách nào với Larry.

Biểu cảm của đối phương tuyệt đối không giống bộ dạng “Quan báo tư thù”, mà là bộ biểu cảm: “Ông đây vô tình xông vào, chỉ là tìm cậu thử món mới thôi”.

Hơn nữa còn làm trò trước mặt Vãn Vãn, anh muốn nổi giận cũng chỉ đành kìm nén lại.

Larry thấy sắc mặt Trình Kiêu tệ nên cũng không hỏi anh nữa, mà nhìn Vãn Vãn: “Tô, món này anh làm rất lâu, Trình không thích ăn, vậy em giúp anh ăn thử chút, xem thế nào?"

Larry là một anh chàng mập mạp chân chất dễ nhìn, khi cậu ta nhìn bạn đầy mong đợi bằng đôi mắt sáng ngời kia, thật sự không dễ để từ chối.

Ngay khi Vãn Vãn định nói “Được!” thì thấy Trình Kiêu đưa tay ra, cầm lấy món ăn trong tay Larry nói: “Tôi ăn thử."

Nói món ăn kia, cũng nó không phải là món Tây, mà là món Trung, Trình Kiêu thử một miếng, hương vị thật đúng không tồi, anh nói: “Cậu học làm đồ ăn Trung từ bao giờ thế? Đừng quên, đây là một nhà hàng món Tây.

Larrry nói: “Tôi là con rể Trung Quốc, học nấu đồ ăn Trung là chuyện thường. Về sau tôi sẽ còn làm nhiều đồ Trung hơn.

“Larry, ý tưởng này của anh tốt đấy, em cũng thử một chút tài nghệ của anh. Vãn Vãn cũng nói, lấy đũa gắp một miếng.

Quả thật đầy hương vị.

Trình Kiêu cũng không ngăn Vãn Vãn thử món ăn nữa, Larry nhìn trúng điểm này nên mới làm trò trước mặt Trình Kiêu bưng đồ ăn lên.

Cậu ta đang cố ý chọc giận Trình Kiêu.

Năm đó lúc cậu ta bị nháo động phòng, cũng đã nói qua quân tử báo thù mười năm chưa muộn, này không phải đợi được rồi sao?

Hai mắt Trình Kiêu nhìn chòng chọc vào Larry, ý nói “Đồ ăn đã thử xong, có thể biến rồi”.

Đáng tiếc cái liếc mắt này bị Larry bỏ qua.

“Cậu có thể đi rồi. Trình Kiêu rốt cuộc không nhịn được, trực tiếp mở miệng đuổi khách.

Nhìn thấy ánh mắt lửa giận của Trình Kiêu, Larry cũng biết thu liễm lại, không dám đùa quá trớn. Cậu ta nói nhỏ bên tại Trình Kiêu: “Cậu kiềm chế chút, Tô nhà người ta còn nhỏ."

Trước khi Trình Kiêu nổi giận, Larry đã chạy ra khỏi ghế lô.

Trong phòng rốt cuộc không còn người khác, chỉ thuộc về hai người bọn họ.

Vãn Vãn nói: “Quan hệ của anh với Larry cũng tốt thật.

Trình Kiêu nói: “Hôm nay Larry tuyệt đối là cố ý, chắc chắn!"

Vãn Vãn che miệng cười trộm, bộ dạng bất mãn của Trình Kiêu khiến cô muốn cười một trận.

“Em còn cười.” Trình Kiêu có chút ủy khuất nhìn cô.

Vãn Vãn rốt cuộc không nhịn được, cười thành tiếng.

“Em chỉ là không ngờ tới, nhìn bộ dạng thành thật kia cả Larry mà cũng sẽ làm ra loại chuyện trả thù như này sao?"

Vãn Vãn không biết Trình Kiêu đã chọc tức Larry thế nào, cậu ta như này chính là chỉnh anh.

Trình Kiêu thở dài: “Còn không phải năm đó cậu ta kết hôn, bọn anh náo loạn động phòng theo phong tục Trung Quốc. Lúc ấy cậu ta nói, đợi đến lúc bọn anh kết hôn, cậu ta cũng nháo bọn anh. Không nghĩ tới cậu ta lại ở chỗ này chờ anh"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK