Mục lục
Thập Niên 70: Xuyên Thành Mệnh Cẩm Lý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn thành tích có tốt hay không, có thể thi đỗ hay không, đây lại là một vấn đề khác.

Trong tư liệu ghi rõ, Tô Tảo Tảo rất nỗ lực, vẫn luôn muốn thay đổi vận mệnh của chính mình, đáng tiếc cô ta không thay đổi được.

Khi thiếu niên từng vào Trung tâm cải tạo thiếu niên, một vết nhơ này sẽ đi cùng cô ta cả đời, là một vết nhơ nồng đậm nhớ kỹ trên hồ sơ.

Trừ phi cô ta sửa tên đổi họ, nhưng Tiểu Ngô điều tra ra được, cô ta muốn sửa tên cũng không đơn giản như vậy.

Bây giờ quản lý hộ tịch, tuy rằng mỗi chỗ một khác, cũng không thống nhất nhưng muốn làm lại một cái hộ khẩu mới, vô cùng khó. Người dì kia của Tô Tảo Tảo cũng không phải người có tiền có thế, không dễ dàng như vậy.

Mà vấn đề hộ khẩu, xác thật khó càng thêm khó. Hộ khẩu nông thôn đến thành trấn, không phải có tiền là có thể làm được. Mà mỗi một nông thôn, hộ khẩu lại là cố định, mọi người đều quen biết lẫn nhau, vấn đề hộ khẩu rất khó làm.

Trừ phi cán bộ của thôn bị thu mua, nhưng nói dễ hơn làm.

Một thôn không chỉ có một cán bộ, muốn bịt miệng tất cả mọi người thì không dễ dàng như vậy.

Huống chi, thôn của dì Tô Tảo Tảo, cán bộ thôn cũng không phải người có thể bị thu mua dễ dàng.

"Tô Vũ Đình này giấu giấy báo nhập học của Vương Nguyệt Hỉ, lại giống như tiếc hận mà nói với Vương Nguyệt Hỉ, lần sau còn có thể nỗ lực. Nhưng nhà Vương Nguyệt Hỉ chỉ còn bốn bức tường, đã không có tiền để cho cô ấy học lại một năm, cô ấy liền đi về phía nam làm công. Cô ấy không biết là cho dù cô ấy học lại một năm, cũng không thể thi Đại học nữa, bởi vì tên cô ấy đã bị lấy trộm.

"Tô Tảo Tảo làm sao lấy được giấy báo nhập học Đại học?" Trình Kiêu lại hỏi.

Tô Tảo Tảo và Vương Nguyệt Hỉ cũng không ở cùng thôn, làm sao có thể lấy được giấy báo nhập học.

"Bởi vì dượng của Tô Vũ Đình là người đưa thư của bưu cục, là nhân viên tạm thời. Ông ta luôn nhìn chằm chằm thư tín của Vương Nguyệt Hỉ, ngày hôm đó người đưa thư của thôn Vương Gia vừa lúc bị bệnh, là dượng của cô ta đi làm thay"

Trình Kiêu cau mày, có một người dượng là người đưa thư, việc lấy giấy báo nhập học Đại học tự nhiên càng thêm dễ dàng.

Còn về vấn đề hồ sơ, Tiểu Ngô cũng viết rõ ràng trên tư liệu.

Hiện tại muốn sửa một phần hồ sơ, mạo danh thay thế, phí tốn không cao. Cô ta có anh họ mình hỗ trợ, mới lén điều tra hộ tịch và hồ sơ của người ta ra được.

Còn việc điều tra như thế nào, trên tư liệu không viết, cậu ta cũng có thể đoán được một ít.

"Tư liệu hồ sơ và hộ tịch này, có phong thư giấy báo nhập học kia, lại có thêm chút thủ đoạn là có thể điều tra ra được." Tiểu Ngô nói: "Càng quan trọng hơn chút chính là, thôn trưởng kia của thôn Vương Gia là ba vợ của anh họ Tô Vũ Đình"

Như vậy, vấn đề lập tức liền dễ giải thích.

Đúng là một vòng lại thêm một vòng, cho nên Tô Vũ Đình rất dễ dàng lấy được giấy báo nhập học của Vương Nguyệt Hỉ, nếu rất dễ dàng có thể điều tra được hộ tịch và hồ sơ ra, tự nhiên lấy giấy báo nhập học đi đến Hoa Đại.

Huống chi, cô ta đi học Đại học, hộ tịch và hồ sơ, để Đại học ra mặt thuyên chuyển là được, cô ta chỉ cần cầm giấy báo nhập học đến Đại học đưa tin là được.

Huống chi, Vương Nguyệt Hỉ có bốn phần giống với Tô Tảo Tảo, cho dù không đổi ảnh chụp, cô ta đều có thể mạo danh dùng tên của Vương Nguyệt Hỉ.

Cứ thần không biết quỷ không hay như vậy, cô ta liền mượn tên của Vương Nguyệt Hỉ, nếu trở thành sinh viên của Hoa Đại, trộm cuộc đời vốn thuộc về Vương Nguyệt Hỉ, còn có tiền đồ.

Mà Vương Nguyệt Hỉ thật sự, bây giờ lại đang đi làm ở một xưởng nhựa ở tỉnh Quảng, mỗi ngày làm việc mười tiếng, cầm tiền lương mấy mao tiền. Hèn mọn, vất vả, cách biệt một trời một vực với Tô Vũ Đình mạo danh thay thế.

"Quả nhiên để Vãn Vãn đoán được, Vương Nguyệt Hỉ này là giả, mạo danh thay thế." Cả người Trình Kiêu lúc này cũng tràn ngập phẫn nộ.

Đối với Tô Tảo Tảo, anh luôn luôn không có hảo cảm. Trước kia ức hϊếp Vãn Vãn, cuối cùng đẩy chính mình vào tù. Bây giờ đến chuyện mạo danh thay thể như vậy cũng làm ra được, hủy hoại một người tốt.

Chuyện như vậy, anh sẽ không ngồi yên không nhìn đến, trước tiên liền đi báo cho các sinh viên.

Trường học vừa nhận tin tức này, lập tức nổ tung.

Vậy mà còn có chuyện có người mạo danh thay thế như vậy, cầm tên của người khác, lấy giấy báo nhập học của người khác làm như của mình, sau đó đến đây học tập, coi như là người khác.

Rất nhanh, trường học cũng phái người đi ra ngoài điều tra, tình huống điều tra được thật sự giống như Tiểu Ngô điều tra. "Vương Nguyệt Hỉ" trong trường học là người mạo danh thay thế.

Thực mau, Vãn Vãn đã biết chuyện này.

Hoá ra, "Vương Nguyệt Hỉ" này quả nhiên là giả, trách không được cô ta muốn dọn ra khỏi ký túc xá, không muốn sống chung với cô.

Đây là sợ thân phận của mình bị lộ ra ngoài ánh sáng đi.

Nhưng sợ bị lộ ra ánh sáng thì như thế nào, mạo danh thay thế luôn sẽ bị vạch trần, ai bảo cô ta vừa lúc bị mình nhìn thấy cơ.

Nếu cô ta muốn mạo danh dùng tên của người khác, vậy phải chuẩn bị đến chuyện sớm hay muộn sẽ bị vạch trần, thân phận như vậy, không có khả năng mượn cả đời.

Người đã làm sai chuyện, phải gánh vác hậu quả vì chuyện mình làm sai.

Có lẽ ở trong lòng Tô Vũ Đình, việc này sẽ không trùng hợp như vậy, vừa lúc đã bị cô thấy được.

Cho rằng chính mình có thể thần không biết quỷ không hay mà thay đổi vận mệnh, chạy về phía tiền đồ mình cần.

Nhưng tất cả đều không có nếu.

Lúc ấy nếu cô ta không bá đạo như vậy, đoạt giường của Vãn Vãn, lấy thái độ cẩn thận của Vãn Vãn, có lẽ cũng sẽ không nghi ngờ cô ta.

Chỉ là Vãn Vãn tò mò, nếu Tô Vũ Đình thấy tên trên giường ngủ vì sao sẽ không nghĩ đến, chính là cô chú.

Nếu cô ta thay đổi ký túc xá trước khi mình chưa báo danh, kết quả sẽ lại như thế nào.

Có lẽ Vãn Vãn sẽ phát hiện, cũng có lẽ sẽ không phát hiện, chờ đến sau này phát hiện, hoặc là tốt nghiệp, vậy ván đã đóng thuyền. Hiện tại phát hiện, Vương Nguyệt Hỉ thật sự còn có thể trở về đi học.

Đối với Vương Nguyệt Hỉ mà nói, đây cũng là một chuyện tốt trong chuyện bất hạnh đi.

Vương Nguyệt Hỉ, à không, là Tô Vũ Đình bị tra ra việc mạo danh thay thế, ngay từ đầu cô ta còn liên tục phủ nhận. Lặp đi lặp lại cô ta chính là Vương Nguyệt Hỉ, nhưng khi trường học lấy ra một loạt chứng cứ, cô ta không nói được gì nữa.

Chứng cứ chính là chứng cứ, không để cô ta giảo biện một chút nào.

Lúc này, cô ta càng thêm hận Văn Văn.

Chính là người phụ nữ này, hủy hoại tất cả của cô ta.

Nếu cô ta không gặp cô, thì thật tốt.

Lúc trước cô ta nhìn thấy giường ngủ, làm sao lại không nghĩ đến là cô chứ.

Cô rõ ràng tên Vãn Vãn, vì sao cuối cùng lại biến thành Tô Vân Hy, có phải cũng mạo danh thay thế hay không.

Nghĩ đến có loại khả năng này, dù sao biểu hiện của Vãn Vãn cho tới nay có chút ngốc nghếch, đi học cũng là 6 tuổi mới bắt đầu đi học, thành tích cũng luôn không tốt bằng cô ta, dựa vào cái gì có thể thi được thứ tự Trạng Nguyên của tỉnh nhất định chính là giả, mạo danh người khác.

Trong lòng cô ta lập tức mừng không thôi, sau khi bị trường học thông báo đuổi học, cô ta liền chạy đến phòng hiệu trưởng, báo cáo Vãn Vãn.

Lần báo cáo này, lập tức liền giống như đổ nước vào chảo dầu, sôi trào.

Chờ đến lúc Vãn Vãn biết chuyện này, thật là dở khóc dở cười.

Tô Vũ Đình này thật sự điên rồi, vậy mà lại cắn loạn.

Cô ta không biết mạo danh thay thế đại danh và nhũ danh hay sao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK