Tâm trạng hiện giờ của cô vô cùng bình tĩnh, không một người con trai nào có thể thu hút được cô cả, cũng không thể khiến cô rung động.
Làm bạn học thì được, nhưng làm người yêu thì không thể nào.
“Vãn Vãn, trong lòng có phải đã có người con trai khác rồi không?” Lộ Giai Kỳ không nhịn được lại hỏi Cô.
Vãn Vãn ngây người, hỏi một lượt trong lòng, mình có người mình thích sao?
Sau đó phủ nhận, không hề.
“Còn nói không có, nhìn vẻ mặt bây giờ của cậu, tớ cảm thấy cậu có người mình thích rồi.
Vãn Vãn vẫn phủ nhận: “Thật sự không có."
“Vậy cậu thành thật khai báo xem nào, người con trai cùng cậu đi ăn cơm trước khi học quân sự là ai?"
Lộ Giai Kỳ là tân sinh viên, không hề quen biết với nhân vật nổi tiếng trong trường như Trình Kiêu, đương nhiên cũng không thể biết được anh là ai.
“Cậu nói anh Kiêu sao?” Vãn Vãn cũng không thấy tò mò vì sao Lộ Giai Kỳ lại biết chuyện này.
Cô và Trình Kiêu cùng đi ăn cơm, quán ăn bên ngoài trường đều có rất nhiều sinh viên lui tới, nói không chừng Lộ Giai Kỳ đi ngang qua trông thấy chăng. Hơn nữa bọn họ ăn cơm xong lại đi dạo ở dưới bóng cây sân trường rất lâu, có rất nhiều bạn học đều nhìn thấy, không chừng trong đó có Lộ Giai Kỳ.
Nếu đã bị nhìn thấy, cô cũng không cần thiết phải che giấu nữa.
“Hoá ra anh ấy họ Tiêu à?” Lộ Giai Kỳ sờ cằm suy ngẫm.
Vãn Vãn nói: “Anh ấy là anh hàng xóm của tớ, bọn tớ cùng nhau lớn lên. Sau này anh ấy thi vào Hoa Đại sớm hai năm, còn tớ về sau mới thi vào được.
Lộ Giai Kỳ tự động tưởng tượng mối quan hệ anh em này thành tình cảm anh em. Tưởng tưởng việc Vãn Vãn thi vào Hoa Đại thành đuổi theo bước chân anh vào đây.
“Cậu thi vào Hoa Đại là vì anh ấy?” Lộ Giai Kỳ lại nhỏ giọng hỏi cô.
Vãn Vãn ngẩn ra, cũng không hề phủ nhận: “Quả thực tớ thi vào Hoa Đại là vì anh Kiêu, nhưng cũng vì tớ thực sự muốn thi vào đây. Bước vào Hoa Đại chính là ước mơ của tớ, có thể trở thành sinh viên của Hoa Đại là niềm hy vọng của tớ.” Đây đã trở thành chấp niệm của cô.
Kiếp trước, cô không có cơ hội trở thành sinh viên của Hoa Đại.
Khi đó, bởi vì nguyên nhân sức khoẻ nên cô không thể học trường đại học nào cả, chỉ đành nằm trên giường bệnh ở bệnh viện, hết lần này đến lần khác tiếp nhận phẫu thuật.
Cảm giác thi vào đại học là như thế nào cô cũng không biết.
Sau này, cô bị bệnh tật nuốt mất sinh mạng, không cách nào bù đắp được nỗi hối tiếc kia nữa.
Cô tưởng rằng bản thân cứ như vậy mất đi, không ngờ cô lại được trùng sinh sống lại, trở thành một Tô Vãn Vãn khác.
Giờ đây cuối cùng đã có cơ hội thi vào Hoa Đại, sao cô có thể từ bỏ được.
Hơn nữa, giống như Lộ Giai Kỳ đã hỏi, là vì Trình Kiêu ở Hoa Đại cho nên cô càng muốn thi vào đây hơn.
Như vậy cô có thể cùng trải qua hai năm đại học chung với Trình Kiêu.
Cũng có thể ở thành phố Bắc Kinh này với Trình Kiêu trong bốn năm.
Đợi đến khi cô tốt nghiệp, cho dù có về quê hay không, ít nhất giữa cô và Trình Kiêu có thể ở bên nhau bốn năm.
Cô cảm thấy chuyện này khá tốt.
Thấy vẻ mặt của cô, Lộ Giai Kỳ hiểu ra rồi.
Nhất định trong lòng Vãn Vãn thích “anh Kiêu” này, cũng không biết là một người con trai như thế nào mà có thể khiến cô gái xinh đẹp như Vãn Vãn thích, cố gắng thi vào Hoa Đại vì anh.
Phải biết rằng Hoa Đại không dễ để thi vào.
“Người con trai kia thật hạnh phúc khi có một cô gái như cậu thích anh ấy” Lộ Giai Kỳ cảm thán.
Vãn Vãn muốn giải thích bản thân không hề thích Trình Kiêu, nhưng khi nhìn thấy Lộ Giai Kỳ đã nhận định kết luận này, cô lại không biết nên giải thích thế nào.
Lẽ nào nói Trình Kiêu đã có người mình thích sao? Lẽ nào nói Trình Kiêu chỉ xem cô như em gái sao?
Những lời này cô nói ra rồi, Lộ Giai Kỳ cũng chưa chắc đã tin.
Dù gì chuyện giữa cô và Trình Kiêu rất khó để giải thích.
Cũng không giải thích được.
Vãn Vãn và Lộ Giai Kỳ ở đó nói chuyện cười đùa, không hề biết rằng An Tiểu Dương đang đứng ở một bên nhìn bọn họ, trong mắt tràn đầy niềm vui, cũng đang nghĩ trong lòng nên tỏ tình như nào.
Lúc này Trình Kiêu không hề quên nhiệm vụ Văn Vãn giao cho mình, anh phải đi điều tra người tên Vương Nguyệt Hi kia.
Sau khi Vãn Vãn nói với anh, anh cũng đã nhìn qua cô gái này, quả thực vô cùng giống với Tô Vũ Đình.
y Không phải giống không, mà là y như đúc.
Không chỉ Vãn Vãn nghi ngờ, mà đến cả Trình Kiêu cũng nghi ngờ con người này có phải Tô Tảo Tảo hay không.
Dù gì sau khi Tô Tảo Tảo mất tích, không hề nghe được tin tức nào của cô ta nữa.
Trình Kiêu tưởng rằng cô ta mất tích thật, khi đó cũng đã điều tra cô ta nhưng vẫn không có thông tin.
Sau này anh quên mất chuyện này, mãi cho đến hiện giờ gặp được một người vô cùng giống cô ta ở Hoa Đại.
Chuyện này anh giao cho Tiểu Hạo đi làm, bởi vì bản thân anh không có quá nhiều thời gian.
Tiểu Hạo rất lợi hại trong việc điều tra vấn đề.
Quả nhiên chẳng bao lâu sau, Tiểu Hạo đã gửi tin đến cho anh nói rằng đã có manh mối.
“Cậu chủ, tôi điều tra ra rồi."
Lúc Tiểu Ngô đến đây đã là chuyện của một tuần sau đó, nhóm người Trình Kiêu cũng khai giảng rồi.
Tiểu Ngô thông qua thời gian một tuần, đã điều tra tất cả mọi việc rõ ràng, cũng điều tra ra tình huống của Vương Nguyệt Hi.
Trong tay của cậu ta có báo cáo điều tra dễ dàng tỉ mỉ, toàn bộ đều giao cho Trình Kiêu.
Những tư liệu này, toàn bộ đều là kết quả cậu ta điều tra mấy ngày nay, từ tình huống trong nhà Vương Nguyệt Hỉ, còn có tình huống ở trong thôn, tình huống ở huyện của các cô ấy, tất cả đều được viết bên trên.
Thậm chí còn có những việc từ nhỏ đến lớn cô ấy trải qua, không bỏ qua một chút nào.
Rất kỹ càng tỉ mỉ, Tiểu Ngô làm những chuyện như vậy trước nay đều tỉ mỉ điều tra, cũng đưa kết quả tốt nhất vào trong tay Trình Kiêu.
Đối với hiệu suất làm việc của Tiểu Ngô, Trình Kiêu luôn luôn rất vừa lòng, chuyện giao cho cậu ta, trước nay đều có thể hoàn thành rất nhanh.
Trình Kiêu lật xem những tư liệu điều tra đó, chân mày nhẹ nhàng nhíu lại dần theo mỗi lần lật trang, "Thiếu gia, tôi đến thôn của Vương Nguyệt Hỉ điều tra. Bạn học Vương này cũng là người tỉnh Giang, cách huyện cô Tô ở không xa, ở cạnh huyện Lan Hoa, một thôn tên là thôn Vương Gia. Tôi tìm hiểu ở Bộ giáo dục, bạn học Vương là sinh viên duy nhất đỗ Đại học, nhưng mà..."
Trình Kiêu biết, sau chữ "nhưng mà" này sẽ có chuyển biến rất lớn.
Anh cũng không nói gì, chỉ lật xem tư liệu, cho dù Tiểu Ngô không báo cáo, anh cũng có thể nhìn thấy toàn bộ chân tướng từ trong tư liệu.
"Nhưng tôi đến thôn Vương Gia, thôn dân lại nói, bạn học Vương không thi đỗ Đại học, đã đến tỉnh Quảng làm công. Nhưng bạn học Vương rõ ràng đã đến Hoa Đại, đây là chuyện thiên chân vạn xác. Lúc ấy tôi bắt đầu nghi ngờ, vì vậy bắt đầu điều tra, vừa điều tra cũng thấy thật không đơn giản."
"Vương Nguyệt Hỉ chân chính thật sự đỗ Hoa Đại, điều kiện nhà bọn họ không tốt nhưng ba mẹ vẫn kiên trì cho cô ấy đi học như cũ. Đáng tiếc phần giấy báo nhập học bị bạn học Vương bây giờ cầm đi, sau đó mạo danh thay thế đến Hoa Đại"
"Bạn học Vương bây giờ có tên là Tô Vũ Đình, theo điều tra tôi mới biết được, cô ta là đàn chị của cô Tô, từ nhỏ đến nhà dì, cũng đi học ở chỗ này, nhưng cô ta không thi đỗ Đại học, còn về nguyên nhân thì tôi suy đoán có quan hệ với việc cô ta từng vào Trung tâm cải tạo thiếu niên"
Trình Kiêu tự nhiên là biết, Tô Tảo Tảo từng ở Trung tâm cải tạo thiếu niên, đối với việc cô ta thi Đại học là một vết nhơ, rất ít Đại học sẽ chọn cô ta.