Mục lục
Thập Niên 70: Xuyên Thành Mệnh Cẩm Lý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trình Kiêu cười nói: "Tia Chớp chỉ là vì đã lâu không gặp anh mới chạy ra chào đón một lát. Trong lòng nó em vẫn là quan trọng nhất, ngay cả trong lòng anh, em cũng vô cùng quan trọng || Vãn Vãn cười haha, cũng không nghĩ kỹ đến những khía cạnh khác, chỉ nghĩ đến Trình Kiêu là anh trai nhà bên, những cái khác đều không suy nghĩ sâu xa gì cả.

Đóa Đóa vẫn luôn không nói chuyện, chỉ thành thật ngồi đọc sách ở phòng khách. Thậm chí còn không chơi đùa với Tia Chớp nữa.

Vãn Vãn đã quen với sự yên tĩnh của Đóa Đóa, ngược lại cũng không nghĩ gì đến những chuyện khác.

Cho đến lúc ăn cơm trưa, thấy ánh mắt Đóa Đóa vẫn luôn nhìn về phía đối diện, Vãn Vãn nhìn qua chỗ đó, không phải là Trình Kiêu sao?

Trên bàn ăn, Vãn Vãn và Đóa Đóa ngồi cạnh nhau, bên cạnh là Tô Cần và Lục Tư Hoa, đối diện là Trình Kiêu và Tô Kiến Dân. Ở chỗ Vãn Vãn nhìn về phía đối diện đó là Trình Kiêu.

Ánh mắt Đóa Đóa nhìn qua bên kia, Vãn Vãn tất nhiên đã liên tưởng tới Trình Kiêu.

Cảm giác lạ lẫm khi còn ở trường học lại ùa về, đặc biệt là khi Đóa Đóa vội ngẩng đầu lên nhìn sang phía đối diện rồi lại lập tức cúi đầu ngại ngùng trong bữa cơm, cảm giác khó chịu trong lòng đó lại ập tới.

Nhưng cô lại không nhận ra rằng hướng mà Đóa Đóa đang nhìn về phía đối diện lại không phải là Trình Kiêu mà là chỗ ngồi ngay bên cạnh Trình Kiêu.

Có thể là do ấn tượng ban đầu khiến Vãn Vãn cứ không nghĩ đến những khía cạnh khác.

Lẽ nào người mà Đóa Đá thích là Trình Kiêu sao?

Đóa Đóa lớn hơn Vãn Vãn một tuổi, Vãn Vãn năm nay mười bảy, vậy Đóa Đóa năm nay đã mười tám tuổi rồi.

Một cô gái mười tám tuổi, nên có một mối tình đầu rồi. Vãn Vãn khá chậm chạp, nhất là trên phương diện tình yêu, cô lại không nghĩ nhiều đến thế.

Hôm nay nhìn thấy biểu cảm như vậy của Đóa Đóa, cô lại hiểu ra, biết rằng Đóa Đóa đang muốn yêu đương.

Biết là một chuyện nhưng tự mình nói ra lại là chuyện khác.

Vãn Vãn không hiểu tại sao mình lại cảm thấy không thoải mái.

Tuy nhiên chỉ là có chút không thoải mái cũng không nghĩ gì nhiều.

Vãn Vãn không đi hỏi Đóa Đóa có phải là thích Trình Kiêu rồi không, chính vì không có hỏi nên mới bỏ lỡ cơ hội để Đóa Đóa thổ lộ tiếng lòng.

Bài kiểm tra vào buổi chiều vẫn diễn ra rất căng thẳng.

Vãn Vãn và Đóa Đóa nghỉ ngơi một lát, rồi lại vội vã đến trường cấp hai của huyện.

Phòng thi của Vãn Vãn và Đóa Đóa vẫn không có gì thay đổi, vẫn ở trường của mình. Không giống với những các bạn học khác, một số bạn vậy mà lại đến trường khác để thi đại học. Tương đối mà nói, hai người Vãn Vãn và Đóa Đóa khá là may mắn.

Có thể ở lại trường của mình mà không phải đi trường khác cũng là một điều may mắn. Dù sao thì trường khác xa lạ quá, không tốt như trường của mình.

Lần này, Vãn Vãn và Đóa Đóa đã đi vào rồi.

Trình Kiều và Tô Kiến Dân còn đứng đợi ở bên ngoài phòng thi, còn trò chuyện với nhau.

Những hành động kỳ lạ của Đóa Đóa ngày hôm nay có thể giấu được Tô Kiến Dân, nhưng sao có thể qua mắt được Trình Kiêu.

Lúc đầu, anh cũng cho rằng người Đóa Đóa nhìn là anh, dù sao thì lúc đó anh và Tô Kiến Dân đang ngồi cạnh nhau, từ góc nhìn của Vãn Vãn còn thật sự cho rằng cô ấy đang nhìn anh.

Nhưng sau đó, anh đột nhiên nhận ra, người mà Đóa Đóa nhìn là Tô Kiến Dân, không phải là anh.

Sau khi nghĩ thông suốt, trái tim đang treo của Trình Kiêu cũng đã hạ xuống.

Nếu đổi lại là người khác có lẽ đã không quá vui mừng, nhưng Trình Kiêu lại cảm thấy như trút được gánh nặng.

Chỉ cần không có ai thích anh, nếu không lại có rất nhiều phiền toái.

Giống như Mạc Ngọc Nguyệt vậy.

Mạc Ngọc Nguyệt chưa chắc đã thích anh mà cô ta chỉ muốn được gả vào nhà họ Tiêu, cho nên mới tính kế anh. Nếu không phải anh sớm đã dặn Tiểu Ngô đi theo dõi rồi biết được mục đích của cô ta, sớm đã đề phòng, nếu không chỉ sợ bây giờ bởi vì bị Mạc Ngọc Nguyệt tính kế mà phải cưới cô ta rồi.

Cũng may, anh sớm đã dặn Tiểu Ngô đi theo dõi, cũng không gây thêm phiền toái gì.

Thật ra như vậy cũng rất tốt.

Có thể hoàn toàn thoát khỏi sự phiền phức của Mạc Ngọc Nguyệt là một chuyện rất tốt.

"Kiến Dân, em ở trong trường đại học đã có bạn gái chưa?" Trình Kiêu thuận miệng hỏi một câu.

Tô Kiến Dân nói: "Yêu đương gì chứ? Em ở trường đại học căn bản là không có bạn gái, em cũng không có tâm ý gì để mà yêu đương. Thời gian học còn không có, học tập thật tốt đã là tâm nguyện lớn nhất của em rồi."

Trong lòng Trình Kiêu nghĩ không phải là những chuyện này, anh vuốt cằm suy nghĩ, nghĩ về rất nhiều chuyện.

"Thật ra trong lúc học đại học thì yêu đương cũng không sao cả, ngược lại còn khiến cho tâm trạng mình vui vẻ hơn, rồi càng có thêm động lực để học tập tốt nữa"

Ánh mắt Tô Kiến Dân dần sáng lên: "Vãn Vãn cũng nói như vậy với em, nhưng thay vì việc phải chạy đi theo đuổi con gái thì có thể có nhiều động lực đi tham gia nghiên cứu môn học nữa "Kiến Dân, ánh mắt người chị em đó của Vãn Vãn nhìn em hình như không được đúng lắm" Trình Kiêu đột nhiên nghĩ tới vấn đề này.

"Người chị em của Vãn Vãn, ai vậy?" Tô Kiến Dân còn không nghĩ tới Đóa Đóa.

Quá quen thuộc với Đóa Đóa, giống như một cô em gái khác của anh ấy vậy, anh ấy thực sự không nghĩ đến cô ấy ngay lập tức.

Trình Kiêu nói: "Chính là người tên Đóa Đóa ấy."

"Em ấy ư?" Tô Kiến Dân nói: "Không phải em ấy thích anh sao?"

Trình Kiêu quả thực rất muốn gõ một cái vào đầu anh ấy, Tô Kiến Dân này rất giỏi nhìn người khác có thích hay là không thích, sao anh ấy lại có thể chậm chạp như vậy khi điều đó lại xảy ra trên người mình cơ chứ? Người nhà họ Tô đối với chuyện tình cảm đều chậm chạp như vậy sao?

"Người em ấy nhìn là em, không phải anh"

Tô Kiến Dân mờ mịt, lưỡng lự hồi lâu cuối cùng cũng không để ý đến chuyện này lắm.

Ánh mắt nhìn anh ấy không đúng gì đó, anh ấy có thể coi như không biết không?

Bây giờ anh ấy không muốn nghĩ tới chuyện tình cảm, đợi sau khi tốt nghiệp đại học rồi nói.

...

Đối với chuyện này, Vãn Vãn không vướng bận, Tô Kiến Dân cũng không vướng bận, ai cũng không vướng bận, lúc trước như này thì bây giờ cũng như thế.

Thi đại học quả thực là một trải nghiệm khó khăn trong cuộc đời đối với mỗi người học sinh, cũng là một trải nghiệm khó quên.

Ai cũng không nguyện từ bỏ trải nghiệm này, cũng muốn trải qua nó thật tốt.

Thi đại học kéo dài ba ngày, cuối cùng không khí căng thẳng cũng đã kết thúc.

Vãn Vãn cảm thấy, áp lực trên người được giải tỏa đi rất nhiều.

Không cần phải ngày nào cũng thức đêm ôn tập, không còn lo lắng đến mức mà tóc rụng từng nhúm từng nhúm một.

Hôm nay cuối cùng cũng đã được thư giãn rồi.

Gần đây, trong nhà chuyện vui nối tiếp chuyện vui.

Đầu tiên là, anh cả của cô sắp kết hôn rồi.

Anh cả Kiến Quốc tìm được đối tượng, là đồng nghiệp ở công ty luật sư bọn họ, đợi đến tết sẽ dẫn bạn gái về ra mắt, sau đó bàn đến chuyện kết hôn.

Hai là anh hai được thăng chức, cũng tìm được đối tượng yêu đương rồi, đây đều là chuyện vui cả.

Bây giờ chỉ còn đợi Vãn Vãn thi đỗ đại học, vui càng thêm vui.

Mà Vãn Vãn chưa từng nghĩ rằng cô sẽ trượt đại học, cô chắc chắn sẽ trúng tuyển vào đại học Hoa đại.

Sau khi cổ vũ Vãn Vãn thi đại học xong Trình Kiêu phải quay về rồi.

Công việc của anh bận như vậy, còn về việc học bởi vì sắp được nghỉ hè, không cần phải chăm chỉ quá. Nhưng sau khi anh bắt đầu kinh doanh, công ty vận hành càng ngày càng tốt, anh cũng càng ngày càng bận.

Nếu không phải vì Vãn Vãn thi địa học, anh sẽ không cho phép mình được nghỉ ba ngày trời đâu.

Cũng chỉ có chuyện của Vãn Vãn mới khiến anh toàn tâm toàn ý ở bên cạnh cô, tạm gác lại hết mọi chuyện của mình sang một bên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK