Vãn Vãn cũng không khách sáo trả lời: "Trước khi dạy dỗ người khác, mời cậu xem rõ tình huống, hiểu rõ quan hệ của người khác rồi hẵng mở miệng, ok? Cậu ta, An Tiểu Dương, tôi và cậu ta gặp nhau tổng cộng chưa đến mười lần, trong đó một lần còn là trên xe lửa, tôi có quan hệ gì với cậu ta? Cậu ta mời tôi đi xem phim, tôi còn phải mang ơn đội nghĩa chấp nhận. An Tiểu Dương cậu ta thì tính là gì mà đưa ra yêu cầu thì tôi phải chấp nhận? Không nhận thì là lỗi của tôi? Logic gì thế này?"
Nữ sinh kia nói: "Vốn là nam sinh xuất sắc như bạn học An, mời bạn xem phim mà bạn còn không chấp nhận, thực sự coi mình là tiên trên trời sao?"
Vãn Vãn nói: "Xin nhờ, cậu là fan của cậu ta, đừng nên áp đặt suy nghĩ của cậu lên người khác, trong mắt cậu là một nam sinh ưu tú, nhưng trong mắt tôi lại chẳng là cái thá gì, tại sao tôi phải chấp nhận? Cậu thích, vậy cậu đi xem phim với cậu ta là được rồi, tôi nhường cái danh ngạch này cho cậu, thấy sao?"
Nữ sinh kia đỏ mặt, cẩn thận từng li từng tí nhìn thoáng qua An Tiểu Dương, lại nhìn thấy sắc mặt anh ta cực kỳ không tốt.
"Còn nữa, không nên tùy tiện ghép hai người xa lạ thành một đôi, như vậy rất không lễ phép" Vãn Vãn nói chuyện không hề khách sáo.
Tính tình cô cho tới bây giờ chính là ân oán rõ ràng, ai đối xử tốt với cô thì cô sẽ đối xử tốt với người đó gấp mấy lần. Nếu có ai trêu chọc cô, thì xin lỗi, cô sẽ không bỏ qua cho người đó.
Trong lòng càng nghĩ càng tức, An Tiểu Dương này thật sự quá tự cho là đúng, còn rất biết thao túng tâm lý, nắm giữ hoàn cảnh có điều kiện thuận lợi, làm sao để có lợi cho bản thân mình.
"Còn nữa, sau này đừng quấn lấy tôi, tôi rất phản cảm với cậu" Vãn Vãn nói câu sau đ.â.m chọc hơn câu trước, sắc mặt An Tiểu Dương càng khó coi hơn.
Sắc mặt An Tiểu Dương xanh mét, răng cắn chặt, nhưng khi người khác nhìn qua, sắc mặt anh ta lại khôi phục bình thường, thật giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Thấy vậy, trong lòng nữ sinh kia càng thêm đồng tình với anh ta, muốn tiến lên an ủi anh ta nhưng lại không dám.
Vãn Vãn lại mặc kệ sắc mặt An Tiểu Dương kia khó coi cỡ nào, trong lòng nghĩ dù ra sao cô cũng mặc kệ, cô chỉ muốn rời khỏi nơi này, sau đó cách xa anh ta được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Nhưng cô muốn rời đi, lại có người không muốn.
Vãn Vãn vừa bước lên một bước, bỗng nghe an Tiểu Dương phía sau nói: "Nếu cậu không muốn chấp nhận tình yêu của tôi, vậy tại sao lại nhận đồ của tôi? Tôi luôn nghĩ cậu thích tôi và đã chấp nhận tôi. Hai chúng ta đang qua lại bình thường"
Vốn là bởi vì những kích động kia của Vãn Vãn mà mọi người đang đứng về phía cô, nghe những lời của An Tiểu Dương vừa nói, mọi người lại đứng về phía An Tiểu Dương.
An Tiểu Dương nói, nếu đã không muốn đồng ý, vậy vì sao lại nhận quà cáp của anh ta?
Kiểu người trong ngoài không đồng nhất, loại con gái rõ ràng không thích còn dây dưa với người khác thật sự rất làm cho người ta ghê tởm.
Thậm chí còn có bạn học chỉ vào Vãn Vãn mắng to, ghê tởm đến cùng cực.
Nhìn thấy ánh mắt ghê tởm của mọi người, Vãn Vãn tức giận sắp nổ phổi.
An Tiểu Dương này, sao lại như vậy?
Vãn Vãn đang oán giận anh ta thì nghe thấy bên cạnh có một giọng nói: "Cậu nói những thứ nhỏ nhặt thông qua tay tôi đưa cho Vân Hy phải không? Xin lỗi, những thứ kia Vân Hy không cần, tôi thì không nỡ ném đi, trả lại cho cậu lại sợ mất mặt cậu nên đem vứt thùng rác hết rồi"
An Tiểu Dương ngẩn ra, nhìn qua thì thấy có hai nữ sinh đi về phía bọn họ, chen vào đám người, trong đó có một người là Lộ Giai Kỳ. Anh ta biết cô gái này thích anh ta, một mực theo đuổi anh ta. Người kia là một cô gái nhút nhát có làn da trắng, không biết tên.
Lông mày anh ta hơi nhíu lại, Lộ Giai Kỳ này không phải rất thích anh sao? Vì sao bây giờ lại lấy lời chèn ép anh ta? Làm anh ta xấu hổ?
Sau khi Vãn Vãn nhìn thấy người tới, ánh mắt sáng ngời, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, bởi vì nụ cười này mà cả người đều sáng lên, càng thêm xinh đẹp.
"Giai Kỳ, Nguyệt Hỉ, hai người tới rồi?" Vãn Vãn nghênh đón.
"Gặp thằng cặn bã này sao cậu không gọi chúng tớ? May mà tớ và Nguyệt Hỉ tới cửa hàng bán đồ ăn, vừa lúc thấy bên này đông người vây quanh, Nguyệt Hỉ lôi kéo tớ tới, nếu không chẳng phải cậu sẽ bị người này khi dễ chết?"
Vãn Vãn nói: "Tớ không ngờ đến thư viện đọc sách thôi mà cũng gặp phải chuyện như vậy. Nếu tớ biết sớm thì đã không đến thư viện rồi"
Lộ Giai Kỳ lại nói với An Tiểu Dương: "Cậu thật sự coi mình là người đẹp trai ưu tú không ai có thể so sánh được sao? Nam sinh ở đây có ai kém hơn cậu? Hơn nữa, Vân Hy đã có bạn trai, bạn trai của cô ấy ưu tú hơn cậu không biết bao nhiêu lần, ngay cả tư cách xách giày cho người ta cậu cũng không xứng, còn tới đây cho mất mặt."
Vãn Vãn há miệng, đang muốn nói "Tớ lấy đâu ra bạn trai" Lại bị Lộ Giai Kỳ hung hăng trừng mắt, nói tiếp: "Có biết bạn trai của Vân Hy là ai không? Nói ra sợ hù c.h.ế.t cậu!"
Lông mày An Tiểu Dương đã nhíu chặt vào nhau, anh ta không rõ Lộ Giai Kỳ này xảy ra chuyện gì. Rõ ràng thích anh ta muốn chết, sao lúc này lại như vậy? Vạch trần anh ta trước mặt nhiều người như thế khiến anh ta xấu hổ, hơn nữa còn nói dối Tô Vân Hy có bạn trai.
Tô Vân Hy có bạn trai hay không anh ta còn không biết sao? Rõ ràng không có, anh ta đã nghe ngóng từ trước, lại còn ở đây lừa anh ta.
"Rõ ràng Tô Vân Hy không có bạn trai, cậu lừa ai đấy?"
Tròng mắt Lộ Giai Kỳ đảo qua: "Ai nói với cậu là không có? Phàm là người có quan hệ tốt với Vân Hy, ai chẳng biết học trưởng Tiêu là bạn trai của cậu ấy?"
Vãn Vãn mở to hai mắt, Trình Kiêu?
Trình Kiêu trở thành bạn trai của cô lúc nào vậy? Đó là anh trai hàng xóm của cô nhé?
Nhưng cô thông minh, không nói thắc mắc này ra, thậm chí ngay cả biểu cảm của cô ở trong mắt người khác cũng trở thành kiểu kinh ngạc "Sao cậu lại nói ra".
"Học trưởng Tiêu? Cậu đang nói đến học trưởng Tiêu Trình sao?” An Tiểu Dương cười nhạt.
"Cậu không tin thì có thể đi hỏi trực tiếp anh ấy xem việc này có phải là thật hay không. Về sau ít đến dây dưa với Vân Hy của chúng tôi, nếu không nắm đ.ấ.m của tôi không tha cho cậu đâu. Lộ Giai Kỳ hung tợn nói.
Cũng mặc kệ biểu cảm của An Tiểu Dương thế nào, có phản bác cô ấy không, Lộ Giai Kỳ kéo tay Vãn Vãn chen ra khỏi đám người, gọi Vương Nguyệt Hỉ đang ngây ngốc ở một bên: "Nguyệt Hỉ, sửng sốt cái gì, còn không mau trở về ký túc xá!"
Cuối cùng Vương Nguyệt Hi cũng phục hồi lại tinh thần: "A" một tiếng: "Tới đây" Chen giữa đám đông đi ra ngoài.
Học sinh xem náo nhiệt đều bị chấn động bởi tin tức động trời mà Lộ Giai Kỳ tung ra.
Cô ấy nói học trưởng Tiêu của hội sinh viên hả? Là học trưởng Tiêu đã thành lập công ty từ năm nhất?
Có nhầm lẫn gì không, sao có thể là anh ấy?
Người ta là học trưởng ưu tú như vậy, làm sao có thể thích một tân sinh viên năm nhất?
Nói dối cũng không soạn bản thảo, nói dối như vậy, đừng nói là An Tiểu Dương, ngay cả những người khác ở đây cũng không tin.
Sắc mặt An Tiểu Dương càng thêm khó coi, anh ta chẳng những bị Lộ Giai Kỳ oán giận mà còn bị Văn Vãn từ chối, thậm chí còn bị người ta sỉ nhục.
Sự khó chịu này làm cho cả khuôn mặt anh ta âm u đến mức có thể nhỏ ra mực.
Hơn nữa người sỉ nhục còn là nữ sinh từng thích anh ta.
Thật mất mặt!
Vậy mà còn dám nói học trưởng Tiêu là bạn trai của Tô Vân Hy, nhiều nhất chỉ là quen biết. Chẳng lẽ không biết học trưởng Tiêu ưu tú cỡ nào, là thần trong tất cả học sinh?